Tắm rửa sạch sẽ thay quần áo tươm tất xong, Bách Nam mang theo những thứ đã chuẩn bị sẵn chạy vội đến trường học.
Thời tiết tháng sáu rất dễ chịu, nhưng tâm trạng mấy người Phương Lệ lại không dễ chịu gì cho cam.
"Xin lỗi, anh tới chậm." Cậu cười cười xin lỗi mọi người trong câu lạc bộ, lôi quà đã chuẩn bị ra, "Cảm ơn các em đã đến chúc mừng anh tốt nghiệp, có mấy món đồ nho nhỏ anh tự làm, tặng mọi người."
Phương Lệ bị nụ cười của cậu dỗ đến không nỡ giận tiếp, nhận quà phát cho những người khác dựa theo tên viết trên nắp hộp, "Anh còn biết hối lộ nữa, quá tâm cơ, Tiểu Nam, anh thay đổi rồi."
Bách Nam mỉm cười không nói gì.
Viên Viên không chờ nổi mở hộp ra xem, cười vui vẻ, "Lắc tay xinh xắn quá, Tiểu Nam, anh học bện vòng tay từ bao giờ đấy? Hoa văn này đan như thế nào, đẹp quá đi."
"Cách đan dây là do một dì nhà có tiệm may dạy anh, hoa văn này là loại đơn giản nhất, anh cũng chỉ biết làm mỗi nó thôi." Quà tặng cậu chuẩn bị đợt này tương đối đơn giản, nữ là lắc tay handmade, nam là dây móc điện thoại, đều là những món đồ đáng yêu dễ làm.
Phương Lệ sờ lên lắc tay của mình, soi nó dưới ánh mặt trời, "Tiểu Nam, dây để bện vòng này trông hơi lạ nhỉ, còn mấy hạt châu xỏ vào vòng nữa, là ngọc thật à?"
Cậu chớp chớp mắt, cười nói, "Em đoán xem." Thực ra dây thắt vòng tay là xin từ chỗ ngài thợ may Tưởng Khánh Đông
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-gia-huu-ngoc/2674773/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.