“Trừ tiểu thư nhà Hồng Lư Tự Thiếu Khanh ra, còn có tiểu thư nhà nào rơi xuống nước không?” Lục Trầm Chu cau mày hỏi.
Người kia lắc đầu: "Không nghe nói còn có người khác, phu nhân Hồng Lư Tự thiếu khanh vừa nghe Lâm tiểu thư rơi xuống nước còn bị người ta nhìn thấy, tức giận ngất đi ngay tại chỗ, làm cho nữ quyến có mặt hoảng sợ.”
“Có từng nghe nói tiểu thư trong nhà Hộ bộ viên ngoại lang Thẩm Chiêm đi chúc thọ chưa?”
Hộ bộ viên ngoại lang Thẩm Chiêm là trưởng tử của Ngô Hưng Thẩm gia, Ngô Hưng Thẩm gia từ lúc mới khai quốc đã xuất hiện không ít chí sĩ tài ba, cũng từng nổi tiếng một thời ở kinh thành.
Về sau con cháu trong nhà chỉ biết ăn chơi đàn đúm, không có chí tiến thủ, đến nỗi đời sau không bằng đời trước, đến đời Thẩm Chiêm, quan lớn nhất có thể nói ra miệng cũng chính là viên ngoại lang ngũ phẩm.
Người làm việc cho Lục Trầm Chu, hàng năm đi lại trong kinh thành, bá quan trong kinh thành thuộc như lòng bàn tay, nghe được Lục Trầm Chu hỏi Thẩm Chiêm, mặc dù cảm thấy kỳ lạ hắn sao lại quan tâm đến một quan nhỏ ngũ phẩm, nhưng trên mặt vẫn cung kính trả lời: "Thẩm đại tiểu thư cùng nhị tiểu thư đã đến tuổi lần lượt gả xa nhà, Thẩm tứ tiểu thư chưa cập kê, vốn Thẩm đại phu nhân muốn dẫn Thẩm tam tiểu thư tới, nghe nói nửa đường Thẩm tam tiểu thư đau bụng nôn đầy đất, Thẩm đại phu nhân liền cho người đưa Thẩm tam tiểu thư trở về.”
Nói như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-kha-nhi-mong-mo-tram-so/1327644/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.