Ánh bình minh hơi chiếu, sương mù dần tan.
Hứa gia cuối thôn.
Tiền Mộc Mộc cả người bốc hơi nóng, đứng trong viện lười biếng duỗi người, trình độ luyện tập thể dục sáng đạt chuẩn.
Bước vào trong phòng bếp, nhóm lửa lên, đun nước trong nồi, nàng mày mò một chút, dự định bữa sáng ăn cháo gạo kê với dưa muối.
Cửa viện bị nhẹ nhàng đẩy ra.
Linh Nhất vai trái vai phải mỗi bên vác hai bó củi, bước chân vững chãi bước vào trong viện, hếch bả vai vai ném củi xuống đất, tháo dây leo phía trên.
Nhận thấy một ánh mắt nhìn mình, hắn quay đầu nhìn qua, hai người vừa khéo nhìn vào mắt nhau.
"Chào buổi sáng." Tiền Mộc Mộc chủ động chào hỏi.
Linh Nhất khẽ gật đầu.
"Chào buổi sáng."
Linh Nhất tháo d.a.o chặt củi ở bên hông, vừa định chặt củi thành từng đoạn, Tiền Mộc Mộc vội vàng lên tiếng: "Trước đừng vội, củi này còn tươi, phải đặt sát tường khoảng một thời gian đợi khô rồi mới làm, giờ ngươi chặt thì không dễ cất."
Linh Nhất hơi ngừng lại.
"Thật sao? Ta không hiểu rõ mấy chuyện này lắm."
Miệng nói chuyện, một tay hắn nhấc một bó củi lớn lên, vừng vàng đặt ở góc tường, vỗ vỗ tay cho hết bụi.
"Vất vả ngươi rồi, nhưng loại việc này không nên để một khách nhân như ngươi làm, sáng sớm lên núi chặt củi chắc hẳn rất mệt đúng không?" Tiền Mộc Mộc nói.
Nàng cầm một cái gáo gỗ, đứng ở chỗ rãnh thoát nước.
Linh Nhất hiểu ý đi qua, hai tay hạ xuống, nước hơi lạnh từ từ chảy xuống, hắn xoa xoa hai tay, giọng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-mat-mua-xuyen-thanh-mu-la-sat-ta-co-sieu-thi-van-nang/2743463/chuong-273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.