“Oành” cửa phòng ngủ Tứ Phương bị phá ra . Tứ Phương theo phản xạ từ trên giường bật dậy ,tay nhanh chóng lấy khẩu súng lục từ dưới gối , rất nhanh tra đạn, nhắm bắn .
“Không cần, Tứ Phương, là tôi …” Vương thúc vội vàng nói.
Tứ Phương khi thấy rõ người đối diện anh mới buông lỏng tay hỏi ”Có việc gì ?”. trong lòng anh khẽ động ,nhất định là có việc, Vương thúc mới có thể lỗ mãng như vậy, hai mười mấy năm qua, đây là lần đầu tiên Vương thúc không gõ cửa liền xông vào . Có phải có tin tức của Tái Văn hay không? Tìm được rồi sao? Hay là đã …
Tứ Phương không chớp mắt nhìn chằm chằm vào Vương thúc, giờ phút này anh thậm chí không thể khống chế được biểu cảm trên mặt bản thân .
Vương thúc nhìn anh như vậy, thật đau lòng, không khỏi cảm thấy may mắn, may mắn là tin tức tốt, nếu là tin tức xấu, Tứ Phương khẳng định hỏng mất.
Ông đi đến trước giường Tứ Phương, vỗ vào vai anh , “Tứ Phương, là tin tức tốt. Tìm được Tái Văn rồi .”
Tứ Phương ném khẩu súng qua một bên hỏi gấp , “Là thật vậy chăng?”
Vương thúc gật đầu, “Là thật , Tứ Phương.”
Tứ Phương từ trên giường nhảy dựng lên, “Cô ấy ở đâu ? Tái Văn ,cô ấy bây giờ ở đâu ?”
“Bây giờ đang ở thành phố Đông Hải .”
“Đi” Tứ Phương trực tiếp đi ra ngoài “Bây giờ đến Đông hải.”
Vương thúc giữ anh lại ”Tứ Phương, cậu hãy nghe tôi nói, sự tình không đơn giản như vậy.”
Tứ Phương đi thẳng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-muoi-thuoc-tham-lam/553308/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.