Ở trong nước lúc này đã là ngày ba mươi Tết.
Kỷ Đình Duệ tận ba giờ sáng mới đi ngủ, có lẽ vì gần đây giấc ngủ không đủ nên vô tình ngủ quên đến tận hơn chín giờ sáng. Vừa xuống lầu thì thấy ba mẹ đang ngồi trên ghế sô pha trong phòng khách, anh không do dự bước tới: “Con có việc phải ra nước ngoài một chuyến.”
Mẹ Kỷ ngạc nhiên ra mặt: “Hôm nay sao?”
“Vâng.”
Nhìn con trai bình thản đáp lời, bà hơi cau mày: “Người ta đêm Giao thừa đều về nhà sum vầy, sao con lại đi ngược dòng thế?”
Lúc này, ba Kỷ cũng lên tiếng hỏi: “Ra nước ngoài làm gì?”
Kỷ Đình Duệ không hề do dự: “Tiểu học đệ nhớ con, con phải đi gặp cậu ấy.”
Nghe câu trả lời này, không chỉ mẹ Kỷ mà ngay cả ba Kỷ – người bình thường rất ít biểu lộ cảm xúc – cũng để lộ vẻ ngạc nhiên.
Một lúc sau, mẹ Kỷ dường như đã hiểu ra: “Đình Duệ, con với cậu học đệ đó quả nhiên là…”
Kỷ Đình Duệ vội đi nên không để tâm đến câu nói của mẹ, chỉ bình thản đáp: “Chờ con về rồi nói sau.”
Dứt lời, anh dứt khoát rời khỏi căn biệt thự xa hoa của gia đình.
Nhưng vừa tới gara, anh đã nhận được cuộc gọi từ Cố Chân.
“Anh, giờ anh đang ở nhà à?”
“Hiện tại thì đang ở nhà.”
Nghe vậy, Cố Chân bên kia điện thoại hơi gấp gáp: “Hiện tại? Lẽ nào dì lại nổi hứng, muốn đưa anh đi nơi khác đón giao thừa?”
“Không phải.” Kỷ Đình Duệ nghe ra được tâm trạng của cậu, lập tức
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-phu-tra-xanh-chi-muon-lam-ca-man/1772173/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.