Ban đầu, Cố Chân chỉ mờ mịt ngẩng đầu nhìn sang, nhưng khi thấy biểu cảm của Bạch Thừa Duẫn có chút kỳ quái, cậu mới chậm nửa nhịp mà nhận ra—chờ đã, vừa rồi Kỷ Đình Duệ gọi cậu là gì cơ?
Chắc là cậu nghe nhầm thôi nhỉ?
Nghĩ vậy, Cố Chân hỏi: “Sao thế?”
“Không có gì.”
Kỷ Đình Duệ thu lại ánh mắt.
Cố Chân khó hiểu, gọi cậu cho vui à?
Thôi được, nể mặt người ta đẹp trai như vậy, cậu rộng lượng không chấp.
Chưa được bao lâu, Kỷ Đình Duệ lại lên tiếng: “Cố Chân, giúp tôi lấy hộp dụng cụ bên kia lại đây.”
Nghe hắn gọi trở về cách xưng hô bình thường, Cố Chân thầm thở phào, vội đứng dậy đi lấy giúp.
“Thanks.”
Kỷ Đình Duệ nhận lấy hộp dụng cụ xách tay từ cậu, rút ra một chiếc tua vít điện nhỏ, cẩn thận lắp đặt bộ xử lý CPU vào thùng máy. Sự tập trung tuyệt đối của hắn khiến gương mặt vốn dĩ đã điển trai càng thêm cuốn hút.
Đột nhiên, Cố Chân bỗng hiểu ra điều mà người ta hay gọi là “sức hút của đàn ông ngành kỹ thuật”.
Mất hơn một tiếng đồng hồ, Kỷ Đình Duệ và Bạch Thừa Duẫn đã hoàn thành việc lắp ráp một dàn máy tính có cấu hình khủng.
Sau đó, Bạch Thừa Duẫn dùng bộ máy mới này để liên kết với máy của Kỷ Đình Duệ, tiến hành đồng bộ hệ thống, kiểm tra dữ liệu. Cố Chân đứng bên cạnh nhìn mà không hiểu lắm, chỉ cảm thấy rất đỉnh, đồng thời cũng nhận thức sâu sắc rằng những gì cậu đang học về ngành khoa học máy tính hiện tại đúng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-phu-tra-xanh-chi-muon-lam-ca-man/1772269/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.