Edit: Upehehe — 56. Gương mặt Uyển Kiêu đã bị d*c v*ng xâm chiếm, khí chất thiếu niên tươi trẻ bay sạch sành sanh, giờ đây chỉ còn lại sự d*m đ*ng nồng đậm. Hơi thở cậu nặng nề, ánh mắt đen nhánh như con sói đói nhìn chằm chằm vào cổ Hoắc Dật, rõ ràng là đang tham lam muốn tiến thêm bước nữa. Đầu lưỡi mềm mại, khoang miệng lại chật hẹp, một người đàn ông cấm dục kiêu ngạo giờ đây mặt mũi ửng đỏ, quỳ nửa người dưới háng bú m*t d**ng v*t cậu. Hoắc Dật còn như muốn lấy mạng mở to đôi mắt tưởng chừng như lạnh lùng nhưng lại đầy quyến rũ ấy ngẩng lên nhìn cậu. Anh không ngậm d**ng v*t nữa, chuyển sang dùng đầu ngón tay vuốt nhẹ q** đ**, “Mới bú có mấy cái…em lại cứng nữa…” Uyển Kiều nhìn yết hầu Hoắc Dật nhấp nhô, cứ như thèm khát lắm, rồi lại đưa d**ng v*t vào miệng. Anh đang m*t nó. Cơ thể Hoắc Dật trắng sáng như ngọc, mịn màng bóng loáng, lạnh lùng, hai n*m v* hồng phấn trên ngực cũng đang run nhẹ, quần tây đen vẫn chưa cởi ra, dáng vẻ nửa cấm dục nửa d*m đ*ng chính là liều thuốc k*ch d*c tốt nhất. Hoắc Dật quỳ nửa người, hơi cau mày lại, dường như đang ghét bỏ d**ng v*t to quá nên không m*t ra được t*nh d*ch. Anh còn nhờn không sợ chết mà v**t v* hai viên trứng d** nặng trĩu kia nữa. Dâm chết đi được. Nhưng vẻ mặt Hoắc Dật vẫn lạnh nhạt như cũ, chỉ hơi mang theo nét tò mò cùng với cảm giác đắc ý thầm kín. Uyển Kiêu nghĩ. Là cậu thua, thua ngay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-sinh-trung-hoc-tuyet-voi-nhat/2976911/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.