Hộp cơm nhanh chóng rớt hết lên người nam sinh kia.
Kỷ Vô Trần thái độ lãnh đạm xin lỗi: "Xin lỗi trượt tay."
Tô Yên nghe vậy, như cười như không liếc mắt nhìn anh một cái.
Kỷ Vô Trần thu hồi biểu tình lãnh đạm.
Cuối cùng, nam sinh kia nhịn rồi lại nhịn, rốt cuộc cũng không dám làm gì Kỷ Vô Trần.
Bối cảnh của anh, vừa đến đã làm cho phòng học này rực rỡ lên, đủ để chứng minh anh không phải người dễ động vào.
Càng miễn bàn là bên phía nhà trường, cũng không phải dễ thu xếp.
"Ây da, xin lỗi bạn học, tính tình anh trai tớ không được tốt lắm, tớ bồi thường cho cậu một chiếc quần mới khác được không? Cậu cho tớ biết kích cỡ quần của cậu đi?"
Giọng nói cô ôn hòa hỏi.
Biểu tình của nam sinh vốn là buồn bực tức giận, nay lại nhanh chóng thay thế bằng vẻ xấu hổ.
Cậu ta liên tục lắc đầu: "Không cần đâu, tớ lấy khăn lau một chút là được, trở về giặt sạch là xong."
"Như vậy sao mà được..." Tô Yên còn muốn nói thêm điều gì nữa.
Kỷ Vô Trần nhìn dáng vẻ Tô Yên ôn nhu trò chuyện cùng nam sinh khác, cảm thấy hết sức ngứa mắt.
Anh nhíu mày, ánh mắt đào hoa hội tụ sương mù, đột nhiên gọi Tô Yên lại.
"Tô Yên..."
"Hử?"
Tô Yên kinh ngạc nghiêng mắt, dường như không nghĩ tới Kỷ Vô Trần sẽ chủ động gọi tên cô.
Ánh mắt của Kỷ Vô Trần lóe lên, câu môi lạnh giọng nói: "Vết thương của tôi đau!"
"Ha..."
Tô Yên buồn cười, cô cũng không nhất thiết phải đấu đến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-than-benh-kieu-thinh-tiet-che/1638311/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.