Lại không phải tiểu thuyết, dựa vào điều gì để cho rằng mình sẽ có được sự chú ý của nam thần?
Dựa vào cái gì? Hai trái tim hấp dẫn nhau?
Đây là đang kể chuyện cười nước Mỹ sao?
Trăm triệu lần Diệp Tiểu An cũng không ngờ được, những lời này lại xuất phát từ chính miệng cô bạn thân nhất của mình.
Không lâu trước đó, Tô Yên cũng nói vậy với cô ta.
"Tạ Nhiễm Nhiễm! Cậu có ý gì?"
Sắc mặt Diệp Tiểu An không tốt, mang theo dáng vẻ xấu hổ, buồn bực mà ngay cả chính cô ta cũng không nhận thấy được.
Tạ Nhiễm Nhiễm vốn chỉ muốn khuyên cô ta một câu, sau đó lại thấy phản ứng trên mặt Diệp Tiểu An, khiến cô lạnh tâm.
Vừa đúng lúc này, cô bỗng nhìn thấy Kỷ Vô Trần đột ngột đứng lên, tùy tiện cầm hộp cơm màu hồng nhạt trên bàn, quăng vào thùng rác ở góc phòng.
"Cậu nhìn Kỷ Vô Trần kìa——"
Diệp Tiểu An nhìn theo tiếng cô.
"Bịch!"
Kỷ Vô Trần không chút do dự ném hộp cơm vào thùng rác, sau đó lại lạnh mặt đi về bàn ngồi.
Bùi Như Nguyệt vốn đang vui cười rạng rỡ, bỗng chốc tái nhợt.
Mí mắt Diệp Tiểu An dựng thẳng, bình tĩnh nhìn động tác của Kỷ Vô Trần, không nói nên lời.
Duy chỉ có Tô Yên, vẻ mặt vẫn bình thường nhìn sách, cứ như là không phát hiện chuyện gì khác thường vậy.
Tâm tư mỗi người trong phòng học đều khác nhau, duy chỉ có mình Tô Yên là không quan tâm.
Tất cả mọi người đều cho rằng cô vì bị đuổi ra khỏi Kỷ gia cho nên đang đau
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-than-benh-kieu-thinh-tiet-che/1638334/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.