Mười hai người, ăn lẩu xiên que tốn hết gần 1000 tệ.
Tôi thấy hơi đau lòng.
Lạc Khiên lại rất thản nhiên, sau khi chào tạm biệt nhóm công nhân còn rủ tôi cùng đi xem phim.
“Đi xem phim thì thôi đi? Ở nhà có rạp chiếu phim tư nhân, không tốn tiền.”
“Cũng được.”
Lúc này đằng trước có một người đi đến, suýt nữa đâm sầm vào tôi. Tôi vừa ngẩng đầu, ngây ra một lúc.
Cô ta cũng sững sờ, sau đó nhìn Lạc Khiên: "Đàn anh Lạc Khiên?"
Người này là em gái khoa dưới chen vào ngồi lên xe khi Lạc Khiên muốn chở tôi, bị Lạc Khiên bảo "Cút".
Ha ha, đúng là oan gia ngõ hẹp mà.
Tôi quyết đoán khoác lên cánh tay Lạc Khiên, tuyên bố chủ quyền.
Sắc mặt của cô ta thay đổi mấy lần/
"Đàn anh Lạc Khiên, đây là?"
"Vợ tôi."
"Anh Lạc Khiên, anh kết hôn rồi? Tháng trước em còn nghe trưởng câu lạc bộ nhắc đến anh, không phải anh vẫn còn độc thân ư?"
"Hết cách rồi, vợ tôi có nhiều tiền quá."
Em gái khóa dưới lại nhìn về phía tôi, lần này là soi kỹ từ đầu đến chân.
Khi cô ta nhìn thấy logo trên túi xách, quần áo và giày của tôi, ánh mắt rõ ràng hơi khựng lại, sau đó trong mắt xẹt qua ghen tị cùng căm ghét.
"Mắt của đàn anh tốt thật đấy."
"Cảm ơn, mắt tôi trước giờ vẫn rất tốt."
Cô ta cười khẩy rồi bỏ đi.
Nhìn thấy nụ cười đó của cô ta, tôi cứ cảm thấy sắp có chuyện gì đó xảy ra.
“San San, chồng của mày hot rồi.”
Cô ấy gửi cho tôi link một bài
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-than-khoa-duoi-la-cho/509237/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.