Lúc đó cô còn chưa hiểu rõ ý tứ "Bạn trai" là gì, không hiểu ra sao nhìn chằm chằm bạn ngồi cùng bàn, chớp mắt mấy cái, sau đó ngây ngốc trả lời một câu: "Bạn trai là gì?"
Bạn ngồi cùng bàn bị cô làm cho im lặng, một bộ dáng giáo viên nhỏ, phổ cập khoa học "Thiên trường địa cửu" "Ái hận tình cừu" cho cô.
Bạn ngồi cùng bàn nói thao thao bất tuyệt, Tô Ức Đình nghe đến mơ mơ màng màng, cuối cùng bạn ngồi cùng bàn nói mệt mỏi, trực tiếp ôm từ trong ngăn kéo ra nhiều quyển tiểu thuyết của "Diệp Phi Dạ", đưa cho Tô Ức Đình, bày ra một bộ dáng tiễn đồ dệ rời núi, lời thề son sắt nói: "Cậu xem những sách này xong rồi, thì cái gì cũng hiểu."
Thần kỳ như vậy sao?
Tô Ức Đình cổ quái nhìn chằm chằm khuôn mặt nắm chắc của bạn ngồi cùng bàn, chần chừ một lát, nhận lấy sách.
Trở về nhà, viết xong bài tập, tắm rửa xong, bò lên trên giường, Tô Ức Đình nghĩ đến sách bạn ngồi cùng bàn cho mình, thuận tay rút ra một quyển sách, lật xem.
Không nghĩ tới, vừa xem chính là suốt cả đêm, ngày hôm sau Tô Ức Đình, ở trong phòng học mệt mỏi muốn ngủ, lúc nằm sấp ngủ ở trên bàn trong tiết tự học, còn bị giáo viên chỉ đích danh đứng mười phút.
Tô Ức Đình dùng thời gian một tuần, xem xong rồi một quyển của Diệp Phi Dạ, sau đó dùng thời gian năm ngày, lại xem xong thêm một quyển của Diệp Phi Dạ.
.
.
Lại sau đó, Tô Ức Đình liền bị bạn ngồi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-than-kieu-ngao-o-nha-toi-noi-yeu-em-99-lan/743272/chuong-1087.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.