Anh khẳng định không thể nào xông tới bảo vệ ở trên người của cô, mà Tần Dĩ Nam cách Tống Thanh Xuân gần nhất, anh và Đường Noãn không giống nhau, anh hoàn toàn không có hứng thú muốn biết Tần Dĩ Nam muốn cứu ai, bởi vì nguy hiểm này đang dâng lên, cũng không muốn đi mạo hiểm như vậy.
Nếu như là Tống Thanh Xuân, đúng như anh mong muốn, nếu như là Đường Noãn.
.
.
.
.
.
Tô Chi Niệm nghĩ cũng không dám nghĩ tiếp, cho nên anh gần như không có chút do dự và suy nghĩ, liền trực tiếp khống chế ý nghĩ của Tần Dĩ Nam, bảo vệ ở trên người của Tống Thanh Xuân.
Sau đó, chậu hoa nặng nề thẳng tắp rơi xuống, đập vào đầu của Tần Dĩ Nam.
Một trận đau đớn không cách nào nói rõ, động lây đến trên người của Tô Chi Niệm, đau đến người khác có chút chao đảo, suýt nữa không đứng vững được, ngay sau đó thì có chất lỏng sềnh sệch, theo bên tai của anh chảy xuống, còn kèm theo giọng nói lo lắng của Tống Thanh Xuân truyền vào trong tai: "Anh Dĩ Nam !Anh Dĩ Nam !"
Tô Chi Niệm giống như là bị điện giật, theo bản năng lui về trong thang máy, anh nhìn xuyên qua cửa thang máy đang đóng, thấy Tống Thanh Xuân nhìn Tần Dĩ Nam, vẻ mặt phức tạp và đau đớn.
Tô Chi Niệm giống như là điện giật, theo bản năng nhắm hai mắt lại, trên đầu đau đớn và choáng váng, khiến cho anh có chút không chống đỡ nổi, anh lung tung nhấn một tầng lầu, sau đó liền suy yếu dựa vào vách
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-than-kieu-ngao-o-nha-toi-noi-yeu-em-99-lan/744989/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.