Mặc dù nấu sủi cảo không cần chút học vấn nào cả nhưng đồng chí nọ thực sự không hiểu sự bác đại tinh thâm trong chế biến món ăn, nên đã tin những lời nhăng cuội của Diệp Sơ Dương.
Thời gian sau đó, Diệp Tu Bạch vô cùng nghiêm túc.
Nghiêm túc đổ nước, nghiêm túc đợi nước sôi, nghiêm túc thả sủi cảo, sau đó lại nghiêm túc đợi sủi cảo nổi lên.
"Không có nước dùng thì nấu đại một chút, chú út, phiền chú lấy chút mì chính, mỡ heo, cho vào nước sôi sau đó vớt sủi cảo ra là được." Diệp Sơ Dương dựa vào cửa chỉ dẫn.
Nghe vậy, Diệp Tu Bạch liền nhìn nồi nước đang sôi sùng sục, ngờ vực hỏi: "Tại sao không dùng nước này?"
"..." Diệp Sơ Dương trầm ngâm hai giây, nhất thời không biết nói sao.
Thực ra, ăn nước nấu này cũng rất tốt cho sức khỏe.
Thế là nghĩ một chút cô liền gật đầu với người đàn ông: "Chú út có thể nếm thử."
Diệp Tu Bạch trầm ngâm hai giây sau đó nhanh chóng lấy ra một chiếc bát sạch, làm theo những gì Diệp Sơ Dương vừa nói, bỏ toàn bộ gia vị vào, đổ nước sôi, sau đó mới vớt hết sủi cảo ra cho vào.
Diệp Sơ Bạch chắc nấu khoảng hai mươi chiếc sủi cảo.
Theo suy nghĩ của anh, thằng nhóc nhà anh ăn mười chiếc, anh ăn mười chiếc. Nhưng Diệp Tu Bạch thực sự có nhầm tưởng về dạ dày của thằng nhóc nhà mình.
Diệp Sơ Dương cuối cùng cầm thìa với năm chiếc trong bát của người đàn ông.
"Cậu ăn ít thế." Diệp Tu Bạch nhìn bát sủi cảo đầy túp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-than-quoc-dan-cuu-thieu-xin-thinh-giao-chu-ut-tong-tai-yeu-khong-nao/1512542/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.