Vừa có nước hơn nữa lại có sương mù, kỳ thật cũng không thể thấy rõ ràng toàn bộ thân người thiếu niên đang ẩn dưới nước.
Nhưng mà tấm lưng trần trắng nõn lại là thứ làm cho người khác choáng váng.
Diệp Tu Bạch bước chân xê dịch sang bên cạnh, anh thấy thiếu niên kia rõ ràng là cốt con bướm, hơi hơi nheo mắt lại.
Vẫn duy trì tư thế như vậy không biết bao lâu, anh bỗng nhiên ngồi xổm, sau đó vươn ngón tay ra chọc chọc vào gương mặt trắng nõn của thiếu niên.
Diệp Sơ Dương vốn dĩ ngủ rất tốt, không nghĩ tới lúc này lại có người tới đây quấy rối, cô cau mày không kiên nhẫn chụp lấy bàn tay đang đặt trên mặt mình.
Nhưng mà đúng lúc làm hành động đó, ngực của cô đã nổi lên.
Diệp Tu Bạch nhìn thấy bả vai mượt mà trắng nõn của thiếu niên, liền hồi tưởng lại cái trắng nõn kia trong nháy mắt vừa rồi. Chợt câu môi thấp thấp cười lên tiếng.
Lúc này, trong đầu anh tràn đầy từng hình ảnh.
Diệp Sơ Dương nâng quai hàm dùng ánh mắt vô tội nhìn chằm chằm anh, trong miệng cứ nhắc mãi -------
Lục Cảnh Hành vẫn hay nói với chú chuyện này, nếu cháu trở thành phụ nữ, anh ta sẽ phát sóng trực tiếp ăn phân, cháu cảm thấy có thể mong chờ một chút.
Hoặc cũng là.
Cô chớp mắt to, nói với anh, “Trong phim mới, cháu muốn đóng vai nữ.”
Trước kia chỉ cảm thấy thằng nhóc con nhà mình khẩu vị thật không giống nhau, nhưng mà hiện tại cái gì cũng đều rõ ràng rồi.
Diệp Tu Bạch đứng trầm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-than-quoc-dan-cuu-thieu-xin-thinh-giao-chu-ut-tong-tai-yeu-khong-nao/1513856/chuong-951.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.