Edit: Nho Xanh
Nghe được lời của Diệp Sơ Dương, Đoàn Kiệt cũng biết mình có nói nhiều nữa cũng vô dụng.
Anh nghĩ mãi không ra, Diệp cửu thiếu nhà anh làm sao mà có nhiều chuyện như vậy chứ?
Hơn nữa đều là mấy chuyện kỳ quái.
Xế chiều hôm đó, sau khi tất cả phân cảnh kết thúc, Diệp Sơ Dương liền đi tìm Tả Học Đồng.
Làm người ta bất ngờ là, không biết có phải bởi vì thời gian trước Diệp Sơ Dương biểu hiện thật sự không tệ hay không, vậy mà vào lúc này nghe được Diệp Sơ Dương phải tạm thời rời đoàn phim, ngược lại cũng không có bao nhiêu phản ứng, chẳng qua chỉ hỏi tượng trưng lúc nào trở lại mà thôi.
Nhưng mà, vấn đề này, Diệp Sơ Dương cũng không trả lời được.
Thấy phản ứng này của Diệp Sơ Dương, Tả Học Đồng liền khoát khoát tay, "Tôi biết. Dù sao chúng tôi sẽ quay phân cảnh của những người khác trước. Khi cậu trở về chỉ cần báo trước cho chúng tôi một tiếng là được."
Những lời này của Tả Học Đồng cũng đủ để nhìn ra ông yêu thích tài năng của Diệp Sơ Dương biết bao nhiêu.
Diệp Sơ Dương rời phòng nghỉ của đạo diễn, trở lại phòng nghỉ của mình, Đoàn Kiệt mới biết cụ thể một chút chuyện đã xảy ra, chỉ có thể co quắp khóe miệng, "Người ưu tú luôn luôn được ưu đãi."
Nghe vậy, Diệp Sơ Dương cười như không cười nói, "Nếu không thì ưu tú để làm gì?"
" Cửu thiếu, thế cậu định bao giờ đi?"
"Xem tình hình đã, còn chưa xác định." Diệp Sơ Dương ngáp một cái, đang chuẩn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-than-quoc-dan-cuu-thieu-xin-thinh-giao-chu-ut-tong-tai-yeu-khong-nao/1513888/chuong-965.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.