Vừa nhác nghe câu này, toàn thân A Hàm gần như hóa đá trong tích tắc. Đến khi nam thần kéo tay cô đặt lên đũng quần anh, A Hàm đã sắp nổ tan xác tới nơi.
"Anh anh anh à, hiểu hiểu hiểu lầm..."
Đúng là A Hàm từng có ý dùng vũ lực "xử" anh thật. Vì bề ngoài nam thần quả vừa đẹp lại vừa không như người trần!
Nhưng ấy chỉ là tự sướng trong đầu thế thôi. Cô vốn là đứa gan thỏ đế, không dám phạm tội, cũng chẳng muốn bóc lịch trong tù.
Bấy giờ, cả căn phòng bỗng đâu mờ dần, hơi mù bủa vây mọi ngóc ngách. A Hàm định mượn cớ đi vệ sinh để tránh anh, chẳng ngờ lại không tài nào nhìn ra nổi chỗ nào là cửa chỗ nào là đường.
Cô thậm thụt ngoảnh lại, mới thấy nam thần đã tự lột mình trơn nhẵn, làn da tái trắng nhợt nhạt bọc ngoài dáng người cân đối, mái tóc ngắn đen nhánh đã dài đến chấm mông. Dưới chân anh, những cánh hoa đỏ thẫm màu máu đã phủ đầy.
Anh vươn tay về phía cô, bước từng bước lại gần. Khi đã đến ngay trước phía trước, tay anh cũng dừng lại trước mắt cô.
A Hàm cúi xuống ngắm nhìn bàn tay trắng đẹp như ngọc ấy. Dù có chậm hiểu hơn chăng nữa thì cô cũng đã ý thức được: Anh không phải một con người bình thường.
Cô không đặt tay mình lên bàn tay ấy.
Nam thần từ tốn rụt tay về, biểu cảm mong đợi vốn dĩ bỗng ảm đạm dần. Mắt anh cúi gằm, giọng rì rầm: "Xin lỗi, chỉ có biến về nguyên hình mới có thể, giao...
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-than-trong-lot-meo/401143/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.