Bỏ đi, tạm thời nhịn anh ta trước!
Cố Du vòng qua cái bàn đi tới, ngồi cạnh Giang Mạc Thần, đương nhiên, vẫn còn giữ chút khoảng cách.
Trong lòng Giang Mạc Thần không vui, nhưng cũng không nhiều lời, im lặng ăn cơm mà Cố Du đút.
Nhưng phần lớn, anh đều ra hiệu có vài món anh không thích ăn, bắt Cố Du ăn hết...... Một bữa cơm thế này, anh chẳng qua no được phân nửa, nhưng lại làm cho Cố Du no căng bụng.
Cuối cùng, anh còn hết lần này tới lần khác trêu cợt Cố Du một câu: “Cá con, nhìn không ra dáng người em nhỏ, bao tử lại lớn thế a!”
Bao tử lớn cái đầu anh!
Cố Du liền chửi rủa trong lòng, lưu manh thối, đàn ông chết tiệt, nếu không phải anh cái gì cũng kén, tôi sẽ no quá sao? Mẹ nó, bao tử của cả nhà anh đều lớn!
Còn nữa...... Cô nhỏ chỗ nào? Chỗ nào của cô cũng không nhỏ!
“Đi! Đi mua quần áo cho bổn thiếu gia, sẵn giúp em tiêu hóa một chút.” Giang Mạc Thần vui vẻ đứng dậy, khóe môi nhếch lên cười 1 cách đắc ý.
Phố quần áo ở ngay đối diện, Giang Mạc Thần bước vào một tiệm quần áo đặt may riêng quen thuộc.
“Giang thiếu, anh tới rồi sao, anh cần gì ạ? Nhân viên cửa hàng hiển nhiên quen biết Giang Mạc Thần, nhiệt tình chào đón, nhìn thấy bộ quần áo thảm hết chỗ nói của Giang Mạc Thần, liền hiểu ra: “Xin anh chờ một chút, tôi lập tức lấy một bộ đồ sạch sẽ tới cho anh.”
Lúc xoay người, nhân viên đó mới nhìn Cố Du một chút, trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-thang-con-dai-co-anh-khong-hoang-mang/1493092/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.