63308.
Tống Tây Hoa không biết xảy ra chuyện gì, nhưng nhìn sắc mặt của Tống Nhan anh biết vô cùng nghiêm trọng, anh không dám bỏ lỡ thời gian, nhanh chóng lái xe, đưa Tống Nhan đến thẳng bệnh viện.
Trên đường đến bệnh viện, tinh thần Tống Nhan khẩn trương vô cùng, hai tay nắm chặt, không ngừng hối Tống Tây Hoa nhanh lên chút, đến nổi Tống Tây Hoa trực tiếp lên ga đến tốc độ tối đa.
Vừa đến bệnh viện, xe vẫn chưa ngừng hẳn, Tống Nhan đã chạy xuống.
Tống Tây Hoa cũng nhanh chóng xuống xe, nhanh chóng đuổi theo.
Chạy đến phòng phẫu thuật, thấy đèn đỏ sáng lên, thân thể Tống Nhan bỗng mềm đi, ánh mắt nhìn vào ba chữ “đang cấp cứu”, mặt không còn giọt máu.
Tống Tây Hoa thấy vậy, cũng muốn lên trước ôm cô, cô lại nắm lấy cánh tay của Tống Tây Hoa, căm phẫn nhìn anh: “Đều là anh, đều là anh, nếu không phải anh, hôm qua tôi sẽ ở lại bệnh viện cùng Tiểu Hy, tôi ở cùng nó, nó sẽ không bị thương. Tại sao anh không chịu tha cho mẹ con tôi, tại sao lại làm vậy với chúng tôi?”
“Tống Tây Hoa, gặp anh là bất hạnh lớn nhất đời tôi! Con trai tôi mà có mệnh hệ gì, tôi sẽ kéo anh xuống địa ngục chung.”
Trong lòng Tống Tây Hoa dường như bị một bàn tay vô hình bóp chặt, đau đớn vô cùng.
Đứa trẻ đó…vừa sinh ra đã không được anh coi trọng, tình hình nghiêm trọng đến thế sao.
Nghiêm trọng đến mức Tống Nhan chỉ cần xa nó một chút, nó đã…
“Cô…cô đừng lo lắng, nó sẽ không sao, nó còn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-thang-con-dai-co-anh-khong-hoang-mang/446775/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.