Đôi tay quỷ của Cầu Lão Thất không phải hư danh, cộng thêm một khoản tiền lớn của Thư Ngọc, kết quả thắng bại mau chóng phân định rõ ràng.
Khưu Bình Bình phẫn nộ đẩy ngã chồng thẻ tiền trước mặt, cô ta không cam lòng nhìn Cầu Lão Thất ở đối diện, lại nhìn mỹ nhân trên đài, thế nhưng cô ta chỉ đành nhận thua. Ai bảo cô ta đề cập tới chuyện đồng minh trước? Trơ mắt nhìn đối phương cũng kết đồng minh theo, thật là tự nâng tảng đá đập trúng chân mình.
Thư Ngọc cong khóe miệng, quạt xếp che nửa khuôn mặt, chỉ lộ ra đôi mắt sáng trong: “Nếu thắng bại đã định, thế thì mỹ nhân trên kia tôi có thể đưa đi trước không?”
Âm thanh sau tấm rèm mang theo vài phần dí dỏm: “Cũng đừng quên một ngày sau của về chủ cũ.”
Thư Ngọc cười nói: “Đương nhiên rồi. Một ngày sau, một sợi tóc của mỹ nhân cũng không thiếu, tiên sinh hãy yên tâm.”
Khưu Bình Bình ở bên cạnh đột nhiên nhảy tới bên người Thư Ngọc: “Chị gái tốt ơi, có thể tặng mỹ nhân cho tôi nửa ngày không? Tôi chỉ muốn cùng mỹ nhân tỷ tỷ chơi một ván bài, nên mới mạo hiểm bị cha đánh gãy chân mà đến Thiên Cơ Các hôm nay.”
Thư Ngọc rũ mắt nhìn cô gái bên cạnh, tiểu thư nhà phó thị trưởng tính tình thật thẳng thắng.
“Cô muốn đánh một ván bài với mỹ nhân?” Thư Ngọc lộ ra vẻ kinh ngạc.
Khưu Bình Bình nói tiếp: “Đúng vậy, mỹ nhân tỷ tỷ là đổ thủ giỏi nhất trong Thiên Cơ Các.” Lòng cô ta ngứa ngáy lắm rồi.
Đổ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-thang-ruc-ro/1175726/quyen-3-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.