Bên trong nhất thời tĩnh lặng.
Liêu thần y bắt mạch Hạ Tử Huân, nói: “Cậu ta không có việc gì, máu đã ngừng chảy, nghỉ ngơi một khoảng thời gian đại khái có thể tỉnh lại.”
Hạ Tử Trì thở phào nhẹ nhõm thật dài.
Hàn Kình và Cô Mang vẫn cau mày như trước. Trước khi Hạ Tử Huân bị trọng thương chắc là gặp được con “ma” của Hàn gia. Sở dĩ con “ma” làm tổn thương Hạ Tử Huân, có phải bởi vì Hạ Tử Huân nhìn thấy bí mật của Thái A Sơn không?
Xem ra trước mắt nếu muốn biết lăng mộ Thái A Sơn rốt cuộc là chuyện gì, phải bắt được con “ma” kia trước.
Hàn Kình bỗng dưng hơi đau đầu. Chuyện bắt “ma” ban đầu anh ta không để trong lòng, lừa Liêu thần y vào phủ đơn giản chỉ là muốn chặn mấy người bảo thủ trong tộc. Anh ta cũng thật muốn làm rõ chuyện ma quỷ trong Hàn gia, nhưng đây là chuyện phiền toái.
Sau khi đắn đo một lúc lâu, Hàn Kình nói với Cô Mang: “Chuyện ma quỷ của Hàn gia có lẽ ngọn nguồn tai họa là từ hậu trạch.” Những bà vợ lớn vợ bé sống chung trong nhà không hòa hợp, nghiêm chỉnh hỏi bọn họ, bọn họ lại nói đông nói tây không đúng trọng điểm. Nếu anh ta tỏ ra lên mặt, vậy thì hay rồi, những nữ quyến này sẽ im bặt, không chịu nói ra gì.
Đàn ông đi hỏi thăm chuyện bí mật ở hậu trạch, thật là đau đầu, nếu có một người phụ nữ đi vào thám thính hậu trạch Hàn gia, đương nhiên là làm ít công to.
Trong lòng Hàn Kình đã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-thang-ruc-ro/1175970/quyen-9-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.