Gió đêm nhẹ nhàng lướt qua, chuông gió treo trên mái hiên hành lang lay động phát ra tiếng leng keng.
Lễ Cung Tú Minh cầm một bầu rượu bằng sứ, gập đầu gối ngồi trên thanh ngang hành lang, nhấp vài ngụm rượu trong bầu rượu.
“Đại nhân, ngày mai là kinh trập.” Mục Nhã Bác nhìn người đàn ông thanh thoát ngồi trên hành lang, cúi đầu kính cẩn nói.
Lễ Cung Tú Minh ngửa đầu một hơi uống cạn sạch bầu rượu: “Ta biết.”
“Tôi đã theo lời dặn của đại nhân chuẩn bị xong xuôi, đến lúc đó Điểm mai tiểu trúc sẽ xảy ra hỗn loạn, người của chúng ta có thể thừa cơ hội này mở ra lăng mộ.” Mục Nhã Bác nói.
Lễ Cung Tú Minh phất tay: “Không sao, cho dù không có sự sắp xếp của ngươi, vừa đến kinh trập, Điểm mai tiểu trúc sẽ tự nhiên hỗn loạn.”
Mục Nhã Bác dừng một chút, lại nói: “Gia Tuệ cô ấy…”
Lễ Cung Tú Minh phất tay, ngăn cản đề tài của Mục Nhã Bác: “Nếu Gia Tuệ không muốn xuống lăng mộ cũng không sao, trước kia ta có kỳ vọng rất cao đối với cô ta. Từ nay về sau, ta xóa bỏ tên cô ta trong gia phả, nếu ngươi vẫn muốn cưới cô ta, thế thì để cô ta vào dòng tộc của ngươi đi.”
“Hiện giờ Gia Tuệ không rõ tung tích, tôi lo…” Trong mắt Mục Nhã Bác đầy vẻ lo âu.
Lễ Cung Tú Minh nhẹ nhàng nở nụ cười: “Tâm tư của cô ta hơn ngươi nhiều lắm, cho dù ở nơi nào, cô ta sẽ không khiến bản thân mình chịu thiệt. Nếu ta đoán đúng, có lẽ cô ta lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-thang-ruc-ro/1175999/quyen-9-chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.