“Lễ Cung Tú Minh chính là Di Thuận vương gia.”
Thư Ngọc bình tĩnh nhìn Cô Mang: “Cho nên hắn rất quen thuộc với lăng mộ này, dù rằng nửa bản đồ lối thoát nằm trong tay chúng ta, hắn cũng không coi việc này là chướng ngại —— bởi vì hắn vốn ở đây mấy trăm năm, cũng thuận lợi chạy thoát ra ngoài!”
“Trên người hắn sở dĩ mang theo mẫu cổ, bởi vì năm đó chính là Mai tự tay đặt vào người hắn. Nhìn ra cả lăng mộ, trên hàng vạn hàng nghìn thiết kỵ, cũng chỉ có Di Thuận vương gia có tư cách chịu đựng mẫu cổ.”
Thư Ngọc nhìn về phía Tiểu Mai đứng một bên ngây ngốc: “Người gỗ nhận nhầm em là Di Thuận vương gia, có lẽ bởi vì trên người em mang theo dòng máu của vương gia. Lúc ấy ở Uyên ương thiên, Lễ Cung Tú Minh đã nói thẳng, bí mật trong máu của em chẳng qua là nửa dòng máu trên người là của hắn cho em!”
Cô Mang gật đầu: “Giờ anh hiểu được rồi, tại sao cơ quan trong thiên điện chỉ bắt mình anh không tha. Cơ quan kia vốn là thiết lập cho Di Thuận vương gia dị biến, Lễ Cung Tú Minh dốc sức cải tạo anh thành một hắn khác, bởi vậy cơ quan nhận nhầm anh thành hắn.”
Hàn Kình trừng to mắt, giống như nghe được chuyện quá hoang đường: “Wow…quái vật bất lão bất tử kia quả thật đã sống mấy trăm năm à…”
Bỗng dưng, trong đầu Hàn Kình lại chuyển sang một nghi vấn: “Cô người gỗ đần độn này nhận nhầm Thư Ngọc là Di Thuận vương gia, bởi vì Thư Ngọc mang theo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-thang-ruc-ro/1176044/quyen-9-chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.