Đang ngẩn người, thân mình bị nhẹ nhàng ôm lấy, đặt ở trên ghế.
” Thăng… nên đổi dược a.” Trữ Ngự Diệp đem dược bày ra, ôn nhu đối Đoàn Thăng nói.
Hắn cứ yên lặng ngẩn người như vậy đã muốn một buổi sáng, Trữ Ngự Diệp xem ở trong mắt, đau ở trong lòng. Y nên nói với hắn như thế nào đây, Đoàn Thăng phản ứng thuỷ chung đều là lạnh lùng.
Y biết hắn đang có chút thất vọng.
Hắn luôn…lấy việc tính toán sổ sách làm niềm vui, giờ lại bỗng nhiên mất đi trọng tâm cuộc sống, cho nên hắn căn bản không biết nên làm cái gì cho hảo.
Như vậy đều là lỗi của y…
Thấy Đoàn Thăng trầm mặc không nói, Trữ Ngự Diệp nhẹ nhàng kéo ra y phục đơn bạc của hắn…
” Làm cái gì!?” Cả kinh, lập tức phản ứng cầm lấy tay của người kia.
” Giúp ngươi đổi dược a… đừng sợ.” Lên tiếng trấn an, cảm giác Đoàn Thăng đã không hề giãy giụa, y mới chậm rãi rớt ra phần áo nơi đầu vai của Đoàn Thăng, thay hắn đổi dược.
Miệng vết thương trên da thịt tuyết trắng đã muốn ẩn ẩn khép lại, Quý thần y khai phương thuốc quả nhiên hữu hiệu. Đổi thêm vài lần nữa… hẳn là sẽ không lưu lại vết thương rõ ràng lắm đâu.
Trữ Ngự Diệp yên lòng, đem dược phủ ở đầu vai hắn.
” Còn đau không?” Cẩn thận băng bó hảo, lại thay hắn lạp hảo quần áo.
” Không còn!” Nếu muốn nói, chính mình đại khái muốn nghe y bắt đầu giải thích đi. Đoàn Thăng thở dài một hơi, miệng vết thương căn bản là đã không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-thiep/1671330/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.