Thần Tri Thư nhìn cô gái nhiệt tình biểu diễn ở trên võ đài, cô gái nhảy vũ điệu cực tốt, từng cái ra dấu tay từng cái đung đưa, đều làm mọi người nóng lên.
Nhưng mà làm cho anh khiếp sợ không phải vũ điệu nhảy của cô, mà là khuôn mặt, mặc dù có vẻ trang điểm đậm nhưng lại không mất đi vẻ thanh thuần, khuôn mặt lớn chừng bàn tay, trừ mắt ra ngũ quan đều nho nhỏ, khi cười lên xuất hiện lúm đồng tiền, lỗ mũi hơi nhíu lại.
Là Thượng Tâm, không, cũng không phải Thượng Tâm, nhưng dáng dấp hai người lại có bảy tám phần giống nhau.
"Cô ấy, gọi là Tư Tư. Tuần trước mới tới, mới nhảy một lần, mà đã có rất nhiều khách đều muốn cô ấy nhảy. Hôm nay cô ấy lên biểu diễn, hôm qua còn có một vị lão bản ra hai vạn muốn uống một ly rượu cùng cô ấy."
Thần Tri Thư từ từ tỉnh táo lại, đó không phải Thượng Tâm, chỉ là một vũ nữ có mấy phần tương tự Thượng Tâm. Anh ngoái đầu nhìn lần nữa, lại liếc mắt nhìn, anh cười lạnh, xoay người rời đi.
——— —————— —————— —————— —————— —————— ———
Kết thúc thi cuối kỳ, Thượng Tâm có thời gian nghỉ ngơi. Các học viên đều phải bị huấn luyện hơn nửa. Còn dư lại gần nửa không ngừng cố gắng qua kì thi, cho nên hết sức khẩn trương. Hôm nay đã thi xong, cả người cũng thoải mãi, nghỉ ngơi ở nhà, ai kêu cũng không đi ra.
Mà vốn có kế hoạch đi Newyork đón mừng năm mới, bởi vì ông cụ Nghiêm gia trở về nước mà không thành.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-vung-la-mot-ki-thuat/1750776/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.