◎ “Cuối cùng cũng tìm được em rồi.” ◎ “Chi Chi, Chi Chi!” Giường khẽ rung, một giọng nữ vang lên: “Dậy mau đi học thôi, hôm nay là tiết quan trọng đấy!” Đô Diêu Chi mở mắt, ngây người một lúc lâu. Bạn cùng phòng đang thu dọn đồ đạc, bên ngoài tiếng ve kêu inh ỏi. Chiếc điều hòa trong ký túc xá từ khi chuyển vào đã gặp vấn đề, mỗi lần bật lên là phát ra tiếng kêu phì phò, đến giờ vẫn chưa sửa được. Cô đã trở lại cơ thể ban đầu của mình, những ký ức cũ cũng hiện lên rõ ràng hơn bao giờ hết. Nếu không phải hệ thống vẫn còn tồn tại trước mắt, cô đã nghĩ tất cả chỉ là một giấc mơ. “Chi Chi, cậu còn thức không đấy?” Bạn cùng phòng hỏi. Đô Diêu Chi kéo tấm rèm giường ra, ngồi dậy, khẽ đáp: “Tớ dậy rồi.” Bạn cùng phòng nghe giọng cô khàn khàn, yếu ớt, cảm thấy kỳ lạ liền ngẩng lên nhìn. Ngay lập tức, cô ấy sững người – sắc mặt Đô Diêu Chi tái nhợt như ma: “Cậu không khỏe à?” Đô Diêu Chi khẽ “ừ” một tiếng. Bạn cùng phòng nói: “Nếu cậu không khỏe thì chiều nay đừng đi học nữa. Nhắn tin xin phép thầy cô đi, phần quan trọng bọn tớ sẽ về kể lại cho cậu.” Đô Diêu Chi gật đầu, nhưng vẫn ngẩn người một lúc lâu. “Chi Chi, bọn tớ đi đây! Nhớ xin nghỉ nhé!” Đô Diêu Chi nhỏ giọng đáp: “Ừ.” Giọng cô yếu ớt, không biết họ có nghe thấy không. Đầu cô hơi đau, lại nằm xuống giường. Nhưng vừa chợp mắt, chuông báo thức chợt reo lên. Lúc này, cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-vung-ma-gioi-300-nam/2724000/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.