Editor: demcodon
Đi đến giữa trưa đám người Phương Vân Tuyên đã vào thành nhỏ. Trong thành chỉ có một con đường cái, liếc mắt một cái cũng biết nối thẳng nam bắc. Bên trong thành có hơn năm trăm hộ dân, giống như đường cách trên bàn cờ chỉnh tề phân ra đường cái chung quanh. Cả tòa thành nhỏ bình yên trật tự, trên đường người đi lại thong dong, một cảnh mùa màng hòa bình.
Trong thành chỉ có một quán trọ là người dân sửa, phía trước là nhà ăn, hai tầng lầu phía sau là nơi người ở.
Một đoàn xe ngựa đi đến cửa quán trọ, Vi Trọng Ngạn đi xuống đứng trước cửa quán trọ. Đỗ Ích Sơn ngồi ở trong xe, nửa dựa nửa nằm. Nam ca nhi nằm bên chân y, Phương Vân Tuyên ngồi yên đối diện bé.
Xe mới vừa dừng lại yên ổn bên ngoài lập tức có người vén màn xe lên nói: “Tướng quân, đến rồi.”
Đỗ Ích Sơn nhẹ nhàng lên tiếng, y vươn tay cánh tay khoát lên vai Phương Vân Tuyên ý bảo hắn dìu mình xuống xe.
Trong lòng Phương Vân Tuyên chửi: 'má nó, hắn làm người hầu, phụ trách ăn uống, đút cơm đút thuốc, còn phải đi theo hầu hạ đại gia xuống xe lên lầu. Người này ỷ vào y bị thương mấy ngày nay cứ sai khiến mình.' Phương Vân Tuyên cảm thấy mình quá mệt, một chuyến này hắn không phải làm đầu bếp mà rõ ràng làm gã sai vặt bên người, như là lương khô chuẩn bị.
Đến Quảng Ninh nhất định phải kêu y đưa một món tiền. Phương Vân Tuyên âm thầm tính kế vẫn vươn tay ôm eo Đỗ Ích Sơn,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-xau-kho-ga/302619/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.