Là bác sỹ chuyên khoa, Catherine đã nhiều lần chứng kiến cái chết và hình ảnh của nó đã quen thuộc với cô. Cô đã nhìn khuôn mặt bệnh nhân, thấy đôi mắt mất dần sự sống. Chúng trống rỗng và vô hồn. Cô đã thấy nước da họ chuyển thành màu xám, phần hồn của họ bị rút hết vào trong và bị ngấm dần như máu. Việc thực tập của ngành y được thực hiện trên người chết nhiều tương đương trên người sống. Từ lâu. Catherine đã quen với những gì lạnh lẽo còn lại của một bệnh nhân đã chết. Cô không sợ những xác chết.
Nhưng khi Moore rẽ vào phố Albany, cô thấy một tòa nhà bằng gạch. Đó là văn phòng Xét nghiệm tử thi. Tay cô ướt đẫm mồ hôi.
Anh đậu ở khu đỗ xe sau tòa nhà, cạnh một chiếc xe tải màu trắng, bên xe có dòng chữ "Hội đồng Massachussetts. Văn phòng khám nghiệm tử thi". Cô không muốn rời ô tô. Cuối cùng, khi anh vòng ra sau mở cửa, cô mới bước ra.
- Cô sẵn sàng cho việc này chưa? - Anh hỏi.
- Tôi không muốn chút nào - cô thú nhận - Nhưng hãy vượt qua chuyện này!
Mặc dù cô đã chứng kiến hàng chục lần khám nghiệm tử thi nhưng khi họ bước vào phòng khám nghiệm, cô chưa hoàn toàn chuẩn bị tâm lý để ngửi thấy mùi máu và cắt đứt những đoạn ruột khi chúng xổ ra. Lần đầu tiên trong nghề y của mình cô nghĩ cô sẽ nôn mửa khi nhìn thấy tử thi.
Một người đàn ông già dặn hơn quay lại nhìn họ. Mắt anh được bảo vệ bởi một tấm kính nhựa. Cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nan-nhan-thu-tu/419603/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.