Chương "vũ, Anh Ác Lắm"
3
Cái quái gì đang xảy ra vậy chứ, cô thật không ngờ rằng ông ta và Lệ Á lại bắt được cả Vũ. Cô nhanh chóng lấy điện thoại ra tìm vị trí của hai cái chấm đỏ
-" cùng một chỗ hư.." Cô cười lạnh rồi đi theo vị trí trên bản đồ, nhìn ngắm xung quanh. Nơi đây có vẽ hoang vu, tĩnh mịt xung quanh chỉ toàn là rừng là núi. Cô đi dọc theo đường mòn vào rừng, gặp một căn nhà hoang. Cô nhíu mài suy nghĩ:" Tại sao lại không có người canh gác chứ, lạ thật" Nhưng rồi cô vẫn rón rén đi vào, bổng điện thoại cô rung, cầm lên :
-"Alo, chị nghe"
-"Thưa chị, chị phải cẩn thận ông ta đang đưa một toán quân bao vây căn nhà hoang đo, chi nào có động tĩnh em sẻ báo vào huy hiệu chị"
Cô nghe Bạch Yến nói vậy thì cô càng nghi ngờ, nhưng vẫn bật huy hiệu nhét điện thoại vào ống giày, đi thẳng vào trong.
Cô đi dọc theo cầu thang, lên đến tầng hai ngôi nhà. Ở đây có hai cánh cửa, cô mở cánh cửa thứ hai bước vào :
-" Két..ét...Két" Tiếng cánh cửa do thời gian lâu bị rỉ sét vang lên làm tất cả mọi việc xung quanh ngừng lại. Ánh sáng chiếu vào căn phòng tối bên trong làm căn phòng sáng hẳn. Nhưng khi cô thấy anh đang bị trói, Sun và Ken được trói chung đặt ở một góc......... Còn có cả cô ta-Lệ Á cũng bị trói, cô dường như thông suốt, nhìn cô ta cười lạnh:
-"haha, thì ra là như vậy, tôi sẻ diễn sâu vậy." tiếng nói nhỏ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nang-bao-mau-dong-y-lam-me-cua-con-toi-chu/912849/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.