Sáng hôm sau
"Tít..tít.." Đồng hồ báo thức reo in ỏi. Trong khi chủ nhân nó đang ngủ một cách say mê. Không chịu được tiếng reo, cô vung tay "tán" chiếc đồng hồ bé nhỏ, nó rớt xuống đất và bể nát. Nhưng chợt nhớ ra điều gì đó, cô tức tốc vung chăn chạy nhanh vào tolet, làm vệ sinh cá nhân, tắm rửa. Hôm nay cô diện cho mình một chiếc quần Jean đen lưng cao, cùng chiếc áo croptop trắng năng động mang thêm đôi bata vào, nhìn rất năng động. Soi mình vào gương cô tụ nhủ rằng:
-" Cố lên Nhất Vĩ Nha. Cố lên"
Xong tất cả cô chạy nhanh ra bắt taxi đến biệt thự Minh Anh nơi mà điểm dừng chân cho công việc bảo mẫu của cô. Trên xe cô suy nghĩ liên miên
" Sao run dữ dị nè,.. bình tĩnh Vĩ Nha. Không có gì có thể làm khó được mày... Chẹp..chẹp.. Mong là "phụ huynh" đứa bé không thù oán với ta..hic nhưng hôm qua nghe giọng trong điện thọai thôi mà đã lạnh hết cả người, hôm nay gặp mặt... Ặc... Mà không sao, nghe tiếng thôi mà đã biết chắc là trai đẹp rồi.. trai đẹp không ác mấy đâu nhể. hazzzz mong là vậy..huiiiiiiiuiii" -cô thở dài giữ bình tĩnh.
Taxi dừng lại trước cửa biệt Minh Anh.
-"oa bự dữ". Cô cảm thán
Trả tiền taxi cô lại nhấn chuông cửa. Cửa mở ra là một bà cụ khoảng 60-70 tuổi , chắc là quản gia trong biệt thự
-" cô tìm ai"
-" vâng xin chào, con đến để nhận việc làm bảo mẫu ạ."
Cô lễ phép trả lời.
-" á thì ra là cô,tôi tên Tuyết-quản gia của biệt thự,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nang-bao-mau-dong-y-lam-me-cua-con-toi-chu/912903/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.