Chuyện này nói đến cũng khéo, có thể nói là trời cho cơ hội tốt.
Hôm nay Mạnh Sơ Hi như cũ đi chờ Chu Thanh Ngô về nhà, bởi vì giữa trưa quá mức bận rộn, Chu Thanh Ngô không ăn gì nên đã đói bụng. Mạnh Sơ Hi liền giống như trước, dẫn nàng đến phố hàng rong mua điểm tâm.
Sau khi mua đồ ăn ngon, hai người trên đường về nhà đi ngang qua một thương hộ khác cũng giàu có nổi tiếng ở trấn Thanh Dương. Gia chủ họ Hoàng, sản nghiệp tuy không bằng Nghiêm gia, nhưng ở Thanh Dương cũng là một đại nhân vật, có thể nói hắc bạch lưỡng đạo đều nhúng tay, vốn là một đại điền chủ dưới tay có hơn trăm mẫu ruộng tốt. Toàn bộ ruộng đất ở Thanh Dương nhà hắn độc chiếm một nửa, tá điền xung quanh cơ hồ đều thuê ruộng của hắn.
Liền ở trước cửa lớn Hoàng phủ, một nam nhân trung niên đang đứng chắp tay cầu xin những người bên trong, có chút bất lực nói: "Khẩn cầu quản gia truyền lời, để ta gặp Hoàng lão gia một chút, thương lượng lại giá cả. Miếng đất đó trước đây ta cũng mua từ trong tay lão gia, còn thỉnh hắn giơ cao đánh khẽ giúp ta vượt qua cơn hoạn nạn này, ta thật sự là cùng đường."
Nam nhân mặc trường bào khá sang trọng, nhưng đáy mắt một mảnh u thanh, râu hỗn độn, đầu tóc cũng chưa bới tốt, hiển nhiên là vội vội vàng vàng không rảnh lo dáng vẻ chính mình.
"Khâu lão bản, mời trở về đi. Lão gia nhà ta thật không ở nhà, hôm nay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nang-coc-noi-chuyen-duong-ngo/2473603/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.