Kể từ lúc Mạnh Sơ Hi nói rằng muốn mở rộng vườn dâu, Chu Thanh Ngô liền chú ý đến những cánh đồng gần đó. Nàng tốt xấu cũng được sinh ra ở đây, dù sự tồn tại của nàng quá nhỏ bé, nhưng nàng lại không phải cái gì đều không chú ý, nàng biết về một số thứ xung quanh nhiều hơn Mạnh Sơ Hi.
Mới đầu Mạnh Sơ Hi đều nhìn chằm chằm những mẫu ruộng tốt, phiến đất hoang kia trông rất tệ, sau lại nghe được Chu Thanh Ngô nói một chuyện, nàng mới lưu ý đến nó. Kỳ thực lúc Chu Thanh Ngô còn nhỏ, phiến đất hoang kia có một phần là đồng ruộng, chỉ bởi vì qua mấy lần đổi chủ không được sửa sang cày bừa, theo năm tháng trôi qua mà hoang phế, cuối cùng trằn trọc đến trong tay họ Hoàng.
Ban đầu nơi đó định trồng cây đào, nhưng chưa tiến hành liền gác lại, nhìn như núi hoang nhưng thổ chất lại không quá kém. Chu Thanh Ngô cố ý đến quan sát một trận, lại cùng Mạnh Sơ Hi nói, Mạnh Sơ Hi lúc này mới đến nhìn nhìn, quả nhiên là như thế.
Bởi vậy hai người đã tính toán sự khả thi của việc khoai hoang mới hạ quyết tâm mua nó về. Sau một ngày liền bắt đầu thuê người về thâm canh, tuy nói đã lâu không trồng trọt đất bề mặt có chút cứng rắn, nhưng sau khi cày lên tầng đất cát mặt ngoài, bên dưới hóa ra là đất đen
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nang-coc-noi-chuyen-duong-ngo/2473613/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.