Năm nay các nàng đã bán đi mảnh đất ở Chu gia thôn, nhưng khu đất bên cạnh vườn dâu vừa mua Chu Thanh Ngô cũng không định để chúng nó nhàn rỗi, một mẫu lưu lại trồng rau, mặt khác một mẫu ruộng trực tiếp giao cho La Võ, tùy hắn đi xử lý, chỉ cần sau khi thu hoạch lương thực đưa về một ít điền kim thì tốt rồi. Mà điền kim này cũng thấp hơi bình thường sáu bảy phần, La Võ tự nhiên ngàn ân vạn tạ.
* Điền kim: bạc hoặc lương thực thu được từ ruộng, nộp về cho chủ đất
Tuy rằng cày cấy một mẫu ruộng không đủ nuôi sống cả nhà bọn họ, nhưng lại là một khoản trợ cấp không nhỏ, ngày thường xử lý vườn dâu đều tính theo mùa, trồng chút nông sản không gì có thể tốt hơn.
Mà hiện giờ ngoài ruộng đã sớm trồng lúa nước, Chu Thanh Ngô cũng giống như năm trước, trồng vài sào mướp hương, khổ qua, cà tím đậu que, mặt khác còn trồng hơn nửa mẫu ớt cay.
Phu thê La Võ hiếm lạ thật sự, bọn họ còn không gặp qua ớt cay bao giờ.
Mạnh Sơ Hi nghĩ đợi thu hoạch ớt sẽ cho bọn họ nếm thử, về sau ớt cay cũng có thể làm hàng hóa cầm đi bán.
Sau khi giao ruộng cho La Võ, các nàng liền bớt việc rất nhiều, trong lúc La Võ xử lý đồng ruộng thuận tiện sẽ thay các nàng sửa sang một lần, thậm chí càng thêm dụng tâm, nửa mẫu ớt cay lớn lên phá lệ tốt.
Ngày tháng trôi qua, một mảnh cây kim ngân trong sân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nang-coc-noi-chuyen-duong-ngo/2473622/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.