Dứt lời Mạnh Sơ Hi gọi Chu Niệm An lại đây, nhẹ giọng nói: "Ta cùng Thanh Ngô tỷ tỷ đi thăm gia gia, Niệm An đi trước đến vườn dâu bên kia, được không?"
Chu Niệm An có chút khó hiểu, Mạnh Sơ Hi sửa sang ống tay áo cho nàng, "Tiêu thúc chờ một chút, ta liền đi qua."
Nói xong nàng lại dặn dò Chu Niệm An mấy câu, sờ sờ đầu nữ hài: "Nhớ rõ nghe lời thúc thúc thẩm thẩm, không được ham chơi, đi thôi."
Chu Niệm An liên tục gật đầu, gọi Ô Ô một đường đi hướng vườn dâu.
Đóng cửa lại, Mạnh Sơ Hi đối Chu Thanh Ngô cùng Tiêu Đạt nói: "Đi thôi."
Dọc theo đường đi Mạnh Sơ Hi thần sắc đều có chút nặng nề, thường thường dò hỏi Tiêu Đạt tình huống Mạnh Nhàn Đình: "Mời đại phu chưa?"
"Đã mời, đại phu nói lão gia khí huyết tích tụ, ưu tư quá nặng, cũng kê đơn thuốc rồi, nhưng lão gia không chịu uống. Hôm qua lại bắt đầu ngực buồn ho khan, bệnh cũ tái phát, ta gấp đến độ hoang mang lo sợ, lúc này mới tới nhiễu tiểu thư thanh tịnh." Hắn đầy mặt sầu khổ, tựa hồ thật sự phiền lòng cực kỳ.
"Tiêu thúc, vô luận như thế nào, ngài ấy là ông nội của ta, làm sao có thể nói quấy rầy."
Tiêu Đạt cười gật đầu, mang theo hai người Mạnh Sơ Hi đi đến một tòa tiểu viện, không phải khách điếm mà bọn họ ở trước đây.
Mạnh Sơ Hi quét mắt nhìn xung quanh: "Tiêu thúc, các ngươi khi nào thuê căn nhà này."
Tiêu Đạt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nang-coc-noi-chuyen-duong-ngo/2473678/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.