¤Chờ một ngày nắng làm héo hắt ngày mưa...
¤Chờ một tương lai làm quên đi chuyện xưa...
Là vậy đó, sống trong chờ đợi, trong vô thức là cuộc sống của tôi bây giờ. Xin tự giới thiệu tớ là Sakakira Kira học sinh mới của trường Maxponner. Ngôi trường dành cho những quý tộc, con nhà giàu và những học bổng dành cho người tài giỏi. À phải rồi tôi đã cải trang thật xấu xí để người khác không chú í đó giỏi hem giỏi hem ???
Hôm nay ngày đầu tiên tôi tới trường này. Với thới quen như mọi ngày, vừa bước đến cổng " rầm" cửa đã đóng lại rồi .
Her !!!! Sao mà đúng lúc vậy hả ? Bộ tui làm ơn mắc oán với mấy cái cổng lắm chắc ! "Xì" Đành treo tường vào thôi - nó lắc đầu - chạy ra cổng sau và lấy đà " hey " " bịch " uiiiiii daaaaaaaaaa...............???? S..sao không đau nhỉ !!! - nó nhìn xuống dưới bàn tọa của mình.
Nè...nè !nèèèèèè..... - cố gắng đứng dậy - Cô dám cả gan ngồi lên người tôi vậy à ? Muốn chết à........
Xin lỗi , tui là học sinh mới . Tại cổng chính đóng rồi nên tôi mới leo rào vào chớ bộ ! - làm mặt bi thương -
"hắn hất hàm" - Cô leo hay bay qua đây vậy hử !!!
Ê tui bay qua hay trèo qua cũng kệ tui nha , tui xin lỗi rồi chứ bộ....nếu hỏi tôi muốn chết hay không thì câu trả lời là cậu chết một mình đi nhá!!! - tức mặt đỏ ngầu lên .
(Tùng.....Tùng....Tùng....) trống vào lớp
Lần này tôi tha cho cô ! Lần sau thấy cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nang-cuoi-con-duong/349508/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.