Liễu Hiên!
Nghe có người gọi mình, Liễu Hiên quay đầu nhìn lại...thấy người đến là Doãn Đình Vân thì khẽ cười "đúng là âm hồn không tan".
Giữa chúng ta cũng nên giải quyết vấn đề một cách rõ ràng đi nhỉ!
- Giải quyết?
Phải, cô đã xen vào chuyện của tôi quá nhiều rồi, đến lúc cần tiễn cô một đoạn.
Doãn Duyệt lạnh lùng nhìn Doãn Đình Vân "vậy sao?"
Liễu Hiên dựa vào ngực Doãn Duyệt và khẽ lên tiếng "Duyệt, anh đừng xen vào chuyện này!"
"Bảo anh đứng như trời trồng nhìn bà xã mình bị ức hiếp à? Đừng có mơ...
Doãn Đình Vân liền rút súng ra và chĩa về phía Doãn Duyệt và Liễu Hiên "vậy thì hôm nay không ai được sống sót rời khỏi đây!"
Lúc bấy giờ người của Doãn Đình Vân càng lúc càng kéo đến đông, bọn họ đều giương súng lên chờ hạ lệnh.
- Đừng làm hại đến người vô tội, ân oán giữa tôi và anh...cũng nên kết thúc sớm.
Tôi không thể đấu lại anh, hôm nay rơi vào tay anh...tuỳ ý ra tay, không cần phải nhiều lời.
Doãn Duyệt nhíu mày, lòng thầm nghĩ ngợi "sao bà xã của mình hôm nay có vẻ như rất dễ thương lượng vậy nhỉ!"
Cộp...cộp...
Nghe có tiếng bước chân dồn dập, tất cả quay đầu lại nhìn.
Doãn Đình Vân nheo mắt "là cảnh sát sao?"
Doãn Duyệt cũng không khỏi ngạc nhiên "sao lại có nhiều cảnh sát đến như vậy chứ?"
Thấy có người đàn ông tuổi trung niên đang đi về phía mình, Liễu Hiên nhìn chăm chú không chớp mắt "người này là ai vậy chứ?"
Bên cạnh ông còn có Thẩm Phu...
*Tiểu Hiên sao
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nang-dau-nha-ho-doan/1947409/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.