Lại một cp mới xuất hiện ~~
__________________________
Ánh mắt ngơ ngác của Hoàng Lan nhìn chằm chằm vào chiếc vòng trong tay.
Trong lòng đau đớn khôn xiết.
"Em ấy vẫn luôn dành những điều tốt nhất cho mình.
Vẫn luôn lặng lẽ dõi theo.
Thế mà...thế mà..."
Nàng đưa đôi mắt vẫn còn đỏ hoe vì khóc ngước nhìn Uyển Tịch.
Đôi môi run rẩy nói ra mấy lời.
- Cảm ơn chị.
Uyển Tịch lấy khăn tay ra chậm rãi lau lên khuôn mặt đã đẫm lệ của người kia nhẹ giọng giải thích:
- Em nên cảm ơn Thanh Thu mới phải.
Em ấy đã rất cố gắng làm thứ này để tặng em.
Trên đó còn có một tấm bùa bình an.
Thanh Thu vẫn luôn mong em hết thảy đều an ổn, vô ưu vô lo, luôn sống vui vẻ hạnh phúc.
Em ấy đợi mãi cái ngày mà em nguôi giận để tặng nó cho em.
Nhưng có vẻ em thật sự không muốn để tâm đến em ấy nữa.
Đôi lần chị bắt gặp Thanh Thu ngồi bần thần một chỗ, đôi mắt trầm lặng của em ấy thế mà ngày một hằng rõ u buồn.
Em ấy rất khó hòa nhập với người khác.
Em có thể thấy rõ, hiện tại đã ở chung với tụi chị được một khoảng thời gian nhưng em ấy vẫn đôi lúc trông xa trông gần.
Chỉ có mỗi khi ở bên cạnh em, Thanh Thu mới thả lỏng đôi chút.
Chị luôn luôn thấy được, khi ở cạnh bên em, Thanh Thu mới thật sự là chính mình, là chính bản chất thật của em ấy.
Nhưng sau khi nghe Thanh Thu kể hai đứa bắt đầu có khuất mắc thì y như rằng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nang-hoang-lan/1023675/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.