Chiếc rèm cửa trong phòng ngủ không đóng lại, bên ngoài cửa sổ cũng không có tòa nhà khác, chỉ có bờ sông, phía trên sông bắn đầy pháo hoa.
Đèn chiếu sao trong phòng được bật ở chế độ xoay, bầu trời đầy sao xoay theo chiều kim đồng hồ, những vì sao xanh thẫm soi sáng, bao phủ lên các nàng.
Vẻ mặt Giản Thanh thờ ơ, cô đưa tay ra, búng mạnh vào trán Lộc Ẩm Khê.
Cô im lặng phủ nhận lời nói của Lộc Ẩm Khê.
Trán bị búng đến đau nhói, Lộc Ẩm Khê rít lên, ôm lấy đầu hung hăng trừng Giản Thanh, muốn mắng cô nhưng lại không dám mắng.
Hiện tại nàng đang nằm ở mép giường, nếu Giản Thanh đẩy nhẹ một cái, chắc chắn nàng sẽ ngã xuống.
Nàng không còn cách nào khác ngoài xua tay vội vàng đuổi Giản Thanh:"Chị tránh ra, qua phía bên kia giường ngủ đi."
Giản Thanh nằm nghiêng, cô khụy khuỷu tay phải để chống đầu, không nể nang gì mà nhìn khuôn mặt Lộc Ẩm Khê dưới những vì sao.
Dây váy ngủ bên tay phải trượt xuống, làm lộ ra làn da hoàn mỹ như bạch ngọc nơi cẳng tay, không một chút tì vết.
Lộc Ẩm Khê nhìn chằm chằm da thịt nơi cẳng tay cô trong hai giây, sau đó ngẩng đầu, trực diện nhìn vào ánh mắt cô.
Trong ánh đèn mờ ảo, ánh nhìn chăm chú của cô dường như có thể nuốt chửng sinh mệnh nàng.
Lộc Ẩm Khê quay đầu đi, lấy tay trái che mặt, tránh đi ánh nhìn của cô.
Người phụ nữ bại hoại, trong ngoài không đồng nhất này....
Giản Thanh nhích lại gần hơn vài phân, thân thể gần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nang-la-de-tam-tuyet-sac/1032978/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.