Hạ Minh Nhi bước vào phòng, cô trút bỏ y phục.. vội vàng ngâm mình trong bồn tắm mà Mộc Thanh chuẩn bị cho cô.. Mộc Thanh tuy không cùng dòng máu với cô nhưng cô thương Mộc Thanh như tỷ muội.. Bồn tắm Mộc Thanh chuẩn bị cho cô rãi đầy hoa thơm ngát... cô thư giản đến nổi ngủ quên.. Vương Mặc Lâm bước vào nhìn cô ” Hmmm ~ ngốc đến nổi ngủ quên trong đây à? “ chàng nhẹ nhàng dìu cô vào phòng gọi cung nữ Mộc Thanh mặc y phục cho cô.. chàng biết rằng chỉ có Mộc Thanh mới có thể chạm vào người cô..
- Tiểu Thư.. Tiểu thư.. dạy đi
- Mộc Thanh.. ta ngủ quên trong đấy à?
- Dạ.. tiểu thư ngủ quên trong đấy! Mặc Lâm công tử bế cô ra ngoài!
- Y phục của ta.. là ai thay!!!
- Dạ là em..
- Hắn.. thấy hết rồi... thấy hết rồi
- Dạ tiểu thư đã thấy hết!!
Hạ Minh Nhi mặt đỏ bừng khuôn mặt lẩm bẩm chửi thầm hắn “ Đồ Khốn! Biến Thái! “
- Tiểu thư.. tiểu thư!!! người suy nghĩ gì thế?
- à không gì!
- hôm nay tiểu thư có sao không? hay tiểu thư bị cảm? mặt lại đỏ bừng thế này!
- Mộc Thanh._.! em chắc đã mệt! đi ngủ đi!
- Dạ tiểu thư
Mộc Thanh rời đi trong sự khó hiểu.. còn Minh Nhi nằm trên giường nhớ lại.. và rủa thầm.. nằm suy nghĩ một hồi lâu cô thiếp đi lúc nào không hay! Vương Mặc Lâm nhẹ nhàng bước vào không dám đánh thức cô.. ngồi bên giường hắn ta nhẹ nhàng vuốt tóc nàng thầm suy nghĩ ” Cô là ai! vì sao
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nang-la-nuong-tu-cua-ta/1748355/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.