Sương Sương gắng sức nhỏm dậy, cắn thẳng vào bả vai Ổ Tương Đình, nàng cắn thật mạnh, vừa mới cắn xong, liền nghe được tiếng hít hà của Ổ Tương Đình.
Sau đó, một bàn tay hạ xuống cặp m.ô.n.g mềm mại của Sương Sương.
Lúc bàn tay hạ xuống lần đầu tiên, Sương Sương vẫn hơi ngỡ ngàng, đến khi Ổ Tương Đình đánh đến cái thứ hai, Sương Sương vội vàng há mồm ra, đưa tay ra che m.ô.n.g mình: “Không được đánh! Không được đánh!”
Nhưng Ổ Tương Đình lại trực tiếp gỡ tay Sương Sương ra, tiếp tục đánh thêm mấy cái nữa, mặc dù dùng lực không mạnh, nhưng Sương Sương cảm thấy mình hoàn toàn bị làm nhục, giận đến trào nước mắt, giọng nói mang theo tiếng nức nở: “Ổ Tương Đình khốn kiếp nhà ngươi!”
“Gọi ta là gì?” Ổ Tương Đình ngừng đánh, nhưng lại bóp một cái.
Chỉ trong nháy mắt đó lông tơ trên toàn thân Sương Sương dựng đứng, nàng vặn vẹo thân thể, muốn giãy xuống khỏi vai Ổ Tương Đình, vậy mà Ổ Tương Đình chẳng khác nào một quái vật, rõ ràng mang theo gương mặt nữ nhân, nhưng sức lực lại quá lớn, chỉ cần một tay là có thể vác được Sương Sương, còn có thể kiềm chế động tác phản kháng của nàng.
Sương Sương không biết Ổ Tương Đình muốn đi đâu, nhưng nàng thấy bọn họ đang cách khu lều vải càng ngày càng xa.
Ổ Tương Đình đang muốn mang nàng đi vứt sao?
Sau đó đưa nàng cho sói ăn?
“Ổ Tương Đình, ngươi thả ta xuống! Nếu không cả đời này ta không thèm để ý đến ngươi nữa!” Sương Sương đe doạ Ổ Tương Đình,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nang-la-tran-bao-dong-thi-nuong/88173/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.