‘’Cô…định làm gì tôi…’’
Tố Như sợ hãi lùi lại …nó bỗng cười nham hiểm tiến tới.
ả càng lùi thì nó càng tiến…
‘’hê hê’’- nụ cười nó giờ mới thấy ( thật dã man #_#)
‘’Đừng…’’- Hàn Tố Như lên tiếng van lơn.
‘’Cô có kêu ca, xin xỏ …cũng vô ích…hiểu chưa…’’
‘’Đừng đụng vào con nhỏ như tôi…năm 5 tuổi đã cầm đầu bọn trẻ ranh trong phố đi phá phách…hiểu chưa’’
Ả chỉ biết gật gật đầu, sợ hãi đến xanh mặt.
‘’Cô…’’
Nó quát lên , giơ bàn tay thon thả …áp sát vào mặt Tố Như.
‘’Tôi không liên quan gì đến Mã Hạo Thiên – chồng sắp cưới hay gì gì đó của cô…nên…đừng bao giờ giở trò này nữa’’
Bàn tay nó buông xuống , nó chợt lùi lại và bước đi.
‘’Thôi…chăm sóc bọn họ đi…tôi về đây’’
Nó vẫy vẫy tay , ‘’rất lịch sự’’ chào tạm biệt cô tiểu thư lá ngọc cành vàng .
‘’Hố hố…há há’’
Không quên ném tặng cho ả nụ cười ‘’đẹp chết người’’
Thy Hương vừa rời khỏi phòng thì Thi Hằng và Ngọc Diệp cũng đỡ nhau đứng dậy. Không ngờ , nó giỏi Karate đến vậy, mới đạp bọn họ mấy phát mà đã ngã lăn quay rồi. Con gái gì mà yếu xìu chỉ giỏi bắt nạt người khác bằng mấy trò tát , rồi giật tóc.
‘’Tố Như…không sao chứ ‘’
Thi Hằng xoa xoa chiếc mông * vừa mới hôn đất* vừa cất giọng hỏi han Tố Như ( lo cho mình chưa vậy mà …%_%)
‘’Im miệng đi’’
Hàn Tố Như bực dọc , đã lấy lại được bản tính chanh chua của mình.
Một bản tiểu thư như ta mà con nhỏ chết tiệc kia
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nang-osin-cua-thieu-gia/471683/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.