Trong nháy mắt, Triệu Duật đã tiến vào. Tiết Lệnh Vi nhanh chóng đứng dậy hành lễ: "Đại nhân."
Triệu Duật mặt không biểu cảm mà liếc nàng, sau đó không nhìn nàng nữa.
Trịnh Quý phi cười một tiếng, "Triệu Đốc công tới thật à, bổn cung còn tưởng ngươi không lo lắng cho ái thiếp của ngươi."
Tuy không mất lễ nghĩa, nhưng ngữ điệu của Triệu Duật vẫn nghe ra chút lạnh lùng: "Nếu không còn chuyện gì khác thì thần dẫn người về đây."
Sau đó y không đợi Trịnh Quý phi lên tiếng, thẩy Tiết Lệnh Vi một cái liếc mắt: "Hồi phủ."
Tiết Lệnh Vi chẳng hiểu vì sao mình lại bị y trừng. Hồi phủ thì hồi phủ thôi, trừng nàng làm gì? Nhưng nàng cũng không muốn tiếp tục ở đây nữa. Thấy Triệu Duật sải chân nhanh chóng ra ngoài, nàng cáo từ Trịnh Quý phi rồi theo sau Triệu Duật.
Trên đường về phủ Đề đốc, Triệu Duật và Tiết Lệnh Vi ngồi cùng một chiếc xe ngựa, hai người gần như không nói một lời. Tiết Lệnh Vi cúi đầu nhìn mũi chân giày thêu của mình, tự dưng cảm thấy bầu không khí rất căng thẳng.
Không biết qua bao lâu, có lẽ đã sắp đến cổng phủ Đề đốc, Triệu Duật hỏi nàng một câu: "Trịnh Quý phi nói gì với nàng?"
"Không có gì ạ."
"Về sau nếu không được chính miệng ta đồng ý, không được tùy ý ra phủ."
Mặc dù Tiết Lệnh Vi căm ghét dáng vẻ bá đạo này của y, mỗi lần như vậy nàng đều muốn phun một ngụm đàm vào mặt y, nhưng nàng vẫn nhịn xuống, ngoan ngoãn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nang-thiep-cua-hoan-quan/924941/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.