Chương 25: Huyệt Vị
Tương Nhược Lan bị kéo mạnh, nếu không nhanh mắt nhanh tay nắm được cột giường thì giờ đã té ngã trên đất. Trước mặt nha hoàn thành đại sửu nữ mất.
Tương Nhược Lan đứng vững lại, căm tức nhìn Cận Thiệu Khang:
– Hầu gia nếu đã dùng thì không nghi mà đã nghi thì đừng dùng. Ngươi cái gì cũng chưa biết rõ sao đã vội vàng kết luận.
Cận Thiệu Khang không có thời gian để ý đến nàng tức giận, hắn đi tới bên cạnh thái phu nhân, khom lưng vội hỏi:
– Mẫu thân, người thấy thế nào? Nàng ta ngầm làm gì người hay là chân tay thô kệch làm đau người.
Tương Nhược Lan bên cạnh nghe những lời này giận không nói nên lời.
Lưu Tử Căng cau mày suy nghĩ nhìn vẻ mặt Tương Nhược Lan tức giận
Trên giường, thái phu nhân hơi ngẩng đầu, nhìn Cận Thiệu Khang cười nói:
– Vừa rồi có chút đau nhưng vừa đau thì toàn thân lại thư thái, thoải mái, ngươi đừng quá nóng lòng.
Cận Thiệu Khang nghe mẫu thân nói vậy, quay đầu nhìn Tương Nhược Lan ánh mắt cười như không cười mà trong lòng xấu hổ. Nhưng hắn là ai. Hắn đường đường là An Viễn hầu, sao có thể nói nhỏ nhẹ với đàn bà trong phủ. Lập tức ra vẻ trấn tĩnh, lạnh lùng nhìn Tương Nhược Lan rồi lui ra nói với nàng:
– Tiếp tục!
Tương Nhược Lan hận không thể vặn tai hắn. Tiếp tục? Hắn coi nàng là nha hoàn chắc. Gọi đến thì đến mà đuổi đi thì đi?
Nàng nhíu mi, trong lòng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nang-tieu-thu-dai-hao-danh-gia/2211770/chuong-25-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.