Cảnh Thúy viên là tiểu viện phong cảnh đẹp như trong tranh, tuy không lớn nhưng vị trí rất tốt, cách đó không xa là hồ nước, lúc nào cũng có thể thưởng thức cảnh đẹp. Hơn nữa, vừa sang mùa hạ, từ mặt hồ thổi tới từng trận gió mát khiến người ta thư thái toàn thân.
Tiểu viện này nguyên là thư phòng của lão Hầu gia, sau khi lão Hầu gia qua đời thì thành thư phòng của Cận Thiệu Khang, sau này Cận Yên Nhiên lớn lên thích cảnh trí nơi đây, Cận Thiệu Khang thương yêu muội muội nên chuyển thư phòng đến Sở thiên các, đem tiểu viện này cho muội muội ở.
Lúc này Cận Yên Nhiên đang ngồi ở bàn sách, trong lòng tức giận sao chép Bàn Nữ kinh, bên cạnh là những tờ giấy chữ viết tú nhã, đây là thành quả một ngày của nàng.
Ngoài cửa có tiếng nha hoàn Đông Tuyết thông báo:
– Tiểu thư, Hầu gia tới!
Cận Yên Nhiên bĩu môi không ngẩng lên, tiếp tục viết, bộ dáng đầy vẻ tức giận.
Cửa “cót két” một tiếng, sau đó là tiếng bước chân quen thuộc.
Cận Yên Nhiên vẫn không ngẩng đầu, tay viết chữ không ngừng.
– Sao thế, còn đang giận ca ca, thật sự không để ý đến ca ca sao?
Bên tai truyền đến tiếng Cận Thiệu Khang ôn nhu. Cận Yên Nhiên không hiểu sao mắt đỏ bừng, nàng ngẩng đầu nhìn Cận Thiệu Khang, nước mắt rơm rớm:
– Ca ca bây giờ không thương Yên Nhiên nữa. ca ca coi thường người.
Cận Thiệu Khang cười cười, đi tới bên bàn, dưới ánh nến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nang-tieu-thu-dai-hao-danh-gia/2211784/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.