Hạnh nhi nói: "Lúc em thêu tấm lót đề giày, đã dùng giày của thiếu gia so qua, lúc đó người đi ra ngoài làm việc rồi."
"Nhìn không ra tiểu nha đầu em lanh lẹ quỷ thiệt. Vậy ta phải mang ngay mới được." Dương Đạp Sơn đặt hai tấm lót lên bàn, cởi giày ra, rồi cầm hai tấm lót thêu hoa lên so so ngắm ngắm, tặc lưỡi nói: "Miếng lót hài đẹp như thế này đúng là tác phẩm nghệ thuật, thế mà đem đi lót giày, quả thật là có điểm đốt đàn nấu hạc, quá đáng tiếc."
Hạnh nhi đỏ mặt, đặt quạt bồ xuống tiếp lấy đôi giày bộ khoái và tấm lót từ tay hắn, lót giúp hắn xong, nói: "Thiếu gia nếu nhìn bắt mắt, sau này Hạnh nhi làm thêm vài đôi cho người nữa."
Dương Đạp Sơn mang giày vào, đi qua đi lại vài bước, gật đầu nói: "Ừ, thật là tuyệt, vừa vừa chân vừa thoải mái."
"Vậy thì tốt rồi." Hạnh nhi rất cao hứng, "Thiếu gia, em đi giặt y phục người vừa thay ra." Nói xong đi vào phòng tắm.
Dương Đạp Sơn tiếp tục nằm dựa trên ghế thái sư phe phẩy quạt, đầu bắt đầu nghĩ cách làm sao để phá án vừa phát sinh. Bấy giờ, hắn chợt nghe tiếng hỏi của Hạnh nhi: "Thiếu gia, người sao có bức họa của vị đại tỷ này?"
Dương Đạp Sơn quay đầu, thấy Hạnh nhi đang cầm một tờ giấy, đó chính là họa tượng của người chết trong án ngày hôm nay, được hắn lấy một tấm về nghiên cứu án tình, vừa rồi cởi y phục để trong phòng tắm.
Nghe Hạnh nhi hỏi vậy, Dương Đạp Sơn chợt động
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nap-thiep-ky-i/2063612/chuong-501.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.