Dương Thu Trì nhìn về phía Ngô Từ Nhân, thấy thần tình của ông ta hơi bối rối, liền hiểu thêm mấy phần, đây quả nhiên là một bài diễm từ, lại được viết ra từ tay của con gái mình, hèn gì Hạ thị không tiện đưa ra, để miễn làm hoen ố danh dự của con gái. Dương Thu Trì hỏi: "Bài từ này bổn quan muốn giữ làm manh mối điều tra, phu nhân không phản đối chứ?"
Hạ thị lúc này mới quay lại nhún người, ngập ngừng nói: "Được thôi...., nhưng cái này thì..... thỉnh tước gia..."
Dương Thu Trì lập tức hội ý, trấn an: "Thỉnh phu nhân yên tâm, bổn quan nhất định bảo mật, tuyệt đối không lộ ra cho người ngoài."
Tính toán thời gian, Tống Vân Nhi ắt đã hỏi Liễu Nhược Băng xong quay lại, Dương Thu Trì nói: "Vừa rồi ta nhờ xá muội đi thỉnh một vị cao nhân đến cùng bổn quan nghiên cứu án này, xem ra là sắp đến rồi, chúng ta quay lại linh đường trước đi."
Dương Thu Trì cùng Ngô Từ Nhân trở về linh đường, từ xa đã thấy Tống Vân Nhi và Liễu Nhược Băng trong bộ đồ trắng đứng trước đó. Thấy Dương Thu Trì đến, Tống Vân Nhi trách: "Ca! Huynh chạy đi đâu vậy, muội và sư phụ chờ cả nửa ngày rồi."
Dương Thu Trì cười hối lỗi, giới thiệu Ngô Từ Nhân trước, sau đó hướng về phía Ngô Từ Nhân giới thiệu Liễu Nhược Băng: "Vị này là.... vị này là sư phụ của xá muội, Liễu Nhược Băng Liễu tiền bối."
Ngô Từ Nhân nhìn Liễu Nhược Băng, không khỏi giật mình cảm thán. Nữ tử này tuy thân hoài lục giáp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nap-thiep-ky-i/2063877/chuong-387.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.