Ngụy thị vâng dạ, kể tiếp: "Sau đó con trai tôi rời khỏi phòng. Cửa phòng không đóng, tôi liền vào phòng, muốn chất vấn con hồ ly thối ấy vì sao lại làm hại cho con trai tôi. Nhưng tôi lấy sức lay nó, nó chỉ mơ mơ hồ hồ lảm nhảm cái gì đó, tôi kề tai sát miệng nó lắng nghe, bấy giờ mới nghe nó nói dường như là: 'Thủy Cổ Tử... ta sẽ tố cáo ngươi...'"
Lòng Dương Thu Trì trầm hẳn, Xuân Hồng tuy đã uống phải tô ma tán, nhưng loại thuốc này nhất định là không mạnh bằng với thuốc mê hay thuốc an thần như của thời hiện đại, cho nên ý thức của Xuân Hồng vẫn còn thanh tỉnh ở một trình độ nhất định nào đó, biết được Thủy Cổ tử lợi dụng trong lúc mình bị tê liệt vô lực rồi lợi dụng cưỡng gian, cho nên mới nói như vậy. Điều đau đớn ở đây chính là, có lẽ vì một câu nói đó mà khơi dậy sát cơ trong lòng Ngụy thị. Năm xưa Võ Đại Lang vì phát hiện Phan Kim Liên và Tây Môn Khánh làm chuyện cẩu thả, liền nói rõ là sẽ đem chuyện này báo lại cho đệ đệ là Võ Tòng, cuối cùng dẫn tới chuyện bị hai người kia giết chết diệt khẩu. Trong những án hãm hiếp ở thời hiện đại, có những nạn nhân sau khi bị cưỡng gian không chú ý sách lược ứng đối với kẻ phạm tội, nói thẳng ra là sẽ tố cáo đưa kẻ đó ra pháp luật, cho nên mới dẫn tới ý định giết người của tội phạm. Quả nhiên, Ngụy thị hậm hực nói: "Tôi vốn chỉ muốn nói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nap-thiep-ky-i/2063881/chuong-379.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.