"Ôm đầu?" Mắt Dương Thu Trì sáng ngời: "Y ôm đầu để làm chi?"
Thượng Quan Triết hồi đáp: "Tôi không biết, và cũng không dám hỏi, sau khi đưa đồ ăn cho hắn, hắn vội bỏ đi.'
"Lão nhân gia, ông hãy nhớ kỹ lại coi lúc đó vì sao y lại ôm đầu chứ?"
Thượng Quan Triết ngẫm nghĩ, đưa tay sờ sờ đầu, học theo dáng vẻ đó: "Dường như là... dường như là đầu bị đau lắm vậy..."
"Lúc y vào Bành gia trang có sờ đầu hay đau đầu gì không?"
"Tôi không nhìn thấy hắn ôm đầu, cũng không chú ý hắn có bị đau đầu hay không."
"Y từ Bành gia trang ra, ôm đầu đến chỗ của ông rồi không nói gì hay sao?"
"Có nói bán cho nửa cân rượu, một gói thịt trâu, sau đó sờ đau rên nhỏ lầu bầu gì đó, sau đó mang đồ ăn bỏ đi."
"Ông có nghe y lầu bầu gì không?"
"Không có. Tôi không chú ý, cũng không dám lại gần để nghe."
Dương Thu Trì trầm ngâm một hồi, căn cứ vào lời làm chứng của Thượng Quan Triết, có thể chứng minh tối hôm trước Bành Tứ đích xác là có đến Bành gia trang, kết hợp với tin tức thám thính của Tống Vân Nhi, có thể chứng minh lúc đó y đến tìm Thủy Uyển Kỳ, rồi căn cứ tiếp sự chứng minh của Thượng Quan Triết, y ôm đầu đi ra. Như vậy có thể ấn chứng tin tức Vân nhi thám thính đầu của Bành Tứ bị Thủy Uyển Kỳ dùng nghiên mực đánh là sự thật.
Như vậy xem ra Bành Tứ có khả năng bị Thủy Uyển Kỳ đánh trúng gây xuất huyết não
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nap-thiep-ky-i/2063902/chuong-350.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.