Triệu Xuyên vội vã thưa: "Kỳ thật, không... không phải là tôi phát hiện sớm nhất, mà là bà xã nhà tôi." Người này nói theo giọng Tứ Xuyên, rất khó nghe, nhưng Tống Vân Nhi vẫn đoán được bà xã chính là vợ của y.
"Cái gì? Làm gì thế! Ngươi chẳng phải nói người phát hiện sớm nhất là ngươi sao?" Tống Vân Nhi nhìn xung quanh, không phát hiện nữ tử nào, "Vậy bà xã nhà ngươi đâu?" Tống Vân Nhi học theo lối nói Tứ Xuyên của y mà hỏi.
"Ả... ả chạy về rồi, ả bị sợ quá... không dám ló đầu ra nữa." Triệu Xuyên lo lo sợ sợ đáp.
Tống Vân Nhi bước đến cạnh Dương Thu Trì, "Ca, muội theo hắn về nhà hỏi vợ hắn, xem coi tình huống cụ thể lúc đó thế nào."
Dương Thu Trì gật đầu. Lán trại đều là chỗ người làm công ở, Bành Hạ Hỉ mang theo mấy gia đình cùng Tống Vân Nhi cùng kéo đến đó.
Nhân hai người họ đều đi khỏi, Dương Thu Trì móc máy chụp kỹ thuật số vi hình ra chụp các dấu chân để lại trên mặt đất.
Bành Hạ Hỉ an bài xong chuyện ở khi lán trại, lưu lại hai gia đinh ở đó lo liệu, quay trở lại hỏi: "Dương đại nhân, có phát hiện ra đoan nghê gì không?"
Dương Thu Trì đã chụp hình xong, vừa cất máy thu hình vừa quay lại nhìn Bành Hạ Hỉ, bình tĩnh đáp: "Vẫn chưa có gì, có những thứ cần phải tiến hành điều tra xong mới biết được."
"Dương đại nhân, cũng không cần cực khổ quá, tên Bành Tứ này có vẻ không phải bị người ta giết, rất có thể
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nap-thiep-ky-i/2063909/chuong-345.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.