Dương Thu Trì thu thập các khí tài kiểm nghiệm, mở cửa bước ra, Tống Vân Nhi, Tống Tình và có cả nha đầu xinh Hồng Lăng đều ngôi ở cửa chờ.
Dương Thu Trì hơi hiếu kỳ: "Ba người làm cái gì vậy? Không chịu đi ngủ ngồi ở đó làm gì?"
Tống Tình yếu ớt đáp: "Ngủ không được."
"Đúng a, trời nóng quá, dường như sắp mưa, đúng không nhị phu nhân?" Hồng Lăng khôn khéo nói.
Tống Vân Nhi trợn mắt nhìn hai người: "Quanh co làm cái gì? Chẳng phải ông không trở về, hai người ngủ không được hay sao? Còn cái gì là khí trời này nọ nữa!"
"Hắc hắc," Dưong Thu Trì cười, nói với Tống Vân Nhi: "Vân nhi, còn muội thì sao? Nêu như muội thấy khí trời không nóng bức, sao không chịu về ngủ mà ngồi đây làm gì?"
"Muội? Muội không có chuyện gì làm, tùy tiện đi đó đi đây, thấy hai người họ ở đây, liền tới xem coi thế nào ấy mà."
Tống Tình cười trêu: "Nói hoang! Hồng Lăng và ta đến thì muội đã ở đây rồi, hi hi."
Tống Vân Nhi trừng mắt nhìn họ xong, quay lại chuyển đề tài: "Ài! Huynh kiểm cái đầu búa quỷ gì đó, kiểm được ra chưa vậy?"
Dương Thu Trì lắc đầu ỉu xìu: "Tra mới được phân nửa, vẫn chưa phát hiện ra cái khả nghi nào."
Tống Vân Nhi an ủi hắn một hồi, bấy giờ cũng đã vào canh ba, bèn cáo từ về phòng ngủ.
Hôm sau sau khi sạc điện đến trưa, pin có thể miễn cưỡng dùng, Dương Thu Trì bèn dùng hết thời gian buổi chiều và buổi tối kiểm tra hết các búa còn lại,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nap-thiep-ky-i/2063968/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.