Vân Lộ chỉ khe khẽ mỉm cười. Xem ra, thiếu nữ Miêu gia quả nhiên khác xa thiếu nữ Hán tộc, tính cách rộng rãi thắng thắn, không hề xem xét suy tính gì nhiều.
Tống Vân Nhi liếc Dương Thu Trì một cái, vẻ mặt lộ rõ không vui, Dương Thu Trì lại không hề phát hiện, vì còn đang suy nghĩ làm cách nào để ca đối lại.
Tuyết nhi ngồi sau hắn khẽ chọc hắn nhắc: "Thiếu gia, người ta còn chờ thiếu gia kìa?"
Hả? Dương Thu Trì vội vã quay nhìn Sương nhi, Sương nhi đã sớm nghĩ sẵn ca từ, nhỏ giọng dạy cho hắn một lúc, Dương Thu Trì bèn nghễnh cổ hát:
Trời có mưa nhưng không thèm đổ xuống
Tình có lời nhưng nàng không chịu nói
Xin khuyên em hãy nói thật lòng mình.
Để tình ca nghe mà lòng thêm khoái hoạt.
Vừa hát xong, Dương Thu Trì lại phát hiện không ổn, cái gì mà tình ca tình muội chứ? Bài hát này từ đâu thế này, hắn chuyển đầu nhìn Sương nhi, chỉ thấy hai cô nàng đều cười suýt lăn lộn ra dưới đất, bấy giờ mới biết mình vừa mắc bẫy.
Tống Vân Nhi hừ mũi đánh khịt, ngoảnh đầu đi chỗ khác không nhìn Dương Thu Trì. Dương Thu Trì càng hổ thẹn hơn, có lòng giải thích những chưa kịp thực hiện thì Vân Lộ đã ca lên hồi đáp, ca thanh vẫn ngọt ngào trong vắt, vĩ âm phiêu du:
"Giày tháng sáu thêu tơ rất đẹp
Thêu lý ngư nhảy vượt long đường
Người ta đến mua muội đây không bán
Dành tặng cho chàng - hảo tình lang."
Hát tới đây, nàng ta chợt móc ra một vật từ trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nap-thiep-ky-i/2064005/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.